Anh vừa dứt lời, bà Quý và ông Quý không nhịn được nhìn nhau một cái: "Khẩu khí này cũng không nhỏ nhỉ."
Phải biết rằng, bà Quý vừa mới làm một bữa tiệc ở Bắc Kinh.
Vì để cho đủ nguyên liệu, cho dù phải cúi đầu trước mặt những người mà bà ấy không hoà hợp thì mới có thể gom đủ.
Tất cả các món thịt ở bữa tiệc kia, nhất là thịt heo mà nói, bà ấy đã phải gom góp tất cả phiếu thịt, nhưng lại không thể dùng.
Tại sao?
Bởi vì không có thịt.
Trước sau đó bà ấy chỉ mua được mười một cân, mà đó đều là nhờ quan hệ và tốn giá cao mới mua được.
Miễn cưỡng mới góp đủ để làm các món thịt trong bữa tiệc, không bị ít đi chút nào. Trên thị trường hiện nay nguyên liệu rất khan hiếm, nhất là thịt heo là món khan hiếm nhất.
Cho dù là người có điều kiện tốt, việc ăn thịt mỗi bữa cũng không phải là điều dễ dàng.
Nhưng mà Thẩm Mỹ Vân lại nói như thế, để cho quân đội một tuần ăn một con heo, đây thật sự là lời tuyên bố vô cùng hoành tráng.
Dù sao, bà Quý là không nghĩ tới được.
"Mỹ Vân thật là lợi hại."
Ông Quý cũng không nhịn được nói: "Rất là lợi hại, lời kia không có người bình thường nào dám nói."
Quý Trường Tranh thấy bọn họ phản ứng như vậy, thì tay đang thu dọn đồ đạc ngừng một lát: "Ba mẹ không ngại chuyện cô ấy nuôi heo sao?"
Trước đó Mỹ Vân vẫn còn lo lắng, ba mẹ chồng sẽ cảm thấy thanh danh sẽ không tốt nếu biết cô nuôi heo, còn cố ý bảo với anh, không được nói cho họ biết.
Ông Quý vừa nghe, thì vỗ tay nói: "Chê? Chê cái gì? Con bé nuôi heo để cho các chiến sĩ quân đội có thịt để ăn, đây là chuyện rất đáng để tự hào, có gì xấu mà chê chứ."
Bà Quý cũng nói theo: "Đó là do con bé có năng lực."
"Có mấy người dám nói ra những lời như vậy, cũng chỉ có Mỹ Vân dám."
Nếu như không có bản lĩnh, thì sao cô dám nói lời này?
Phải!
Thấy phản ứng của ba mẹ, Quý Trường Tranh cũng vui vẻ hơn: "Mấy lời này sau này ba mẹ nhớ nói với Mỹ Vân nha."
Miên Miên cũng nói theo: "Đúng đúng đúng, sau này ông bà nói với mẹ của cháu nha."
Mẹ còn sợ vì mẹ nuôi heo, mà ở trường học cô bé sẽ bị các bạn học cười nhạo.
Nhưng mà căn bản sẽ không có chuyện đó mà?
Các bạn học của cô bé đều thật sự rất hâm mộ, khi cô bé có một người mẹ biết nuôi heo đó!
Như vậy sẽ có rất nhiều thịt.
Hấp dẫn biết bao!
*
Trong khi Thẩm Mỹ Vân đi đến trại nuôi heo, không hề biết người trong nhà, đang đặc biệt thảo luận chuyện cô nuôi heo.
Lúc này ở trên đường đi cô tranh thủ tìm hiểu sự việc thông qua sĩ quan hậu cần.
"Anh xác định là bắt đầu từ ngày hôm qua sao?"
Sĩ quan hậu cần ừ một tiếng: "Trước đó Tiểu Trường Bạch rất thích chạy ra bên ngoài, ngày hôm qua đột nhiên không chạy đi, tôi còn cảm thấy kì lạ, sau đó tôi đi vào chuồng heo kiểm tra một chút, lúc này mới phát hiện ở trên một vị trí chỗ khớp chân của nó có một cục u lớn."
Thẩm Mỹ Vân cau mày: "Tôi phải đi xem qua mới biết."
Khi họ đang nói chuyện, thì đã đến chuồng heo, chuồng heo xây trước giờ đã sử dụng được một nửa, khi lứa heo con sau lớn lên, chuồng heo có thể sẽ không còn đủ dùng nữa.
Tuy nhiên, đó là chuyện sau này.
Thẩm Mỹ Vân rũ bỏ những suy nghĩ linh tinh trong đầu, sau đó đến trại nuôi heo, đi thẳng đến bên trong chuồng heo, chạy thẳng chuồng của Tiểu Trường Bạch.
Chẳng qua là ——
Lúc này cô mới phát hiện Tiểu Trường Bạch đổi chuồng rồi?
Cô quay đầu nhìn sang sĩ quan hậu cần, anh ấy thở dài: "Không phải vị trí chuồng heo ban đầu của Tiểu Trường Bạch ở sát cửa sao? Sau đó nó thường xuyên vượt ngục đi ra ngoài, tôi cũng không có biện pháp nào khác, tôi đành phải di chuyển nó từ trước ra sau."
Điều anh ấy không nói là anh ấy đã chuyển nó sang chỗ cuối cùng.