Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp Viện

Chương 434

Cô đã nhân lúc Tạ Dực tắm, đặt vào túi quần áo anh sẽ mặc vào ngày mai.

Vốn dĩ còn định dẫn anh đi tìm, nhưng giờ thì không có cơ hội rồi.

"Ngày mai lấy cũng được mà."

Ngoài cửa sổ màn đêm đã buông xuống, sóng biển từng đợt từng đợt, lúc xô vào bờ, lúc lại rút ra xa.

Cùng hòa mình vào tiếng sóng biển.

Sáng hôm sau Lâm Tiểu Đồng không kịp ăn sáng, khi tỉnh dậy mặt trời đã lên cao, trong phòng chỉ có một mình cô.

Cúi đầu nhìn vết đỏ trên cổ áo, cô chột dạ kéo áo lên che lại.

Nghiêng đầu chú ý thấy trên tủ đầu giường có đặt một cái hộp, cô đưa tay lấy, cầm trên tay thấy nặng trịch.

Ngồi trên giường, mở ra xem, cô kinh ngạc kêu lên.

Bên trong lại là một chiếc máy ảnh, đây chắc chắn là món quà mà Tạ Dực tặng rồi.

Đó là chiếc máy ảnh gấp 120 hiệu Hải Âu đời 203, một thương hiệu hàng đầu.

Đây là tiền thưởng làm nhiệm vụ mà Tạ Dực đã dành dụm rất lâu để mua, tốn của anh tám mươi sáu đồng bảy hào.

Vào thời này, máy ảnh càng là một mặt hàng khan hiếm, người bình thường căn bản không mua được, cũng không nỡ mua.

May mắn là ngày anh đi mua lại đúng lúc có hàng, anh đã tiêu hết sạch số tiền trong người.

Hôm đó anh đi cùng Hùng Xuyên, mua xong máy ảnh thì hết tiền mua phim.

Anh đã mượn tiền Hùng Xuyên, trên quầy có phim đen trắng toàn sắc Sán Đầu, một đồng một hào hai phân một cuộn, anh mua trước ba cuộn.

Anh còn nhớ hồi Tết cả nhà họ đi tiệm chụp ảnh gia đình, ánh mắt ngưỡng mộ của cô khi nhìn chiếc máy ảnh, anh đã thầm ghi nhớ trong lòng từ lúc đó.

Lâm Tiểu Đồng dùng tay nhẹ nhàng v**t v* vỏ da của chiếc máy ảnh, lồng ngực cô ấm áp, mắt cay cay, có chút muốn rơi lệ.

Bên này, Tạ Dực hôm nay cứ xắn tay áo lên, đi đi lại lại trước mặt Hùng Xuyên.

"Tớ bảo cậu hôm nay làm sao thế? Này bạn, cậu che hết ánh sáng của tớ rồi."

Hùng Xuyên nhìn thấy tinh thần của người này hôm nay khác hẳn, liếc mắt nhìn cổ tay anh, bĩu môi.

"Tay cậu có sợi dây đỏ từ khi nào thế?"

"Sao cậu giờ mới thấy, tớ nói cho cậu biết đây là vợ tớ thắt cho tớ đấy, đặc biệt làm cho tớ đấy."

"Cậu xem xem thắt đẹp chưa này, cỡ tay tớ cũng vừa y chang luôn."

Tạ Dực vẫn cứ mồm mép té nước, Hùng Xuyên ghen tị đến mức đau cả dạ dày.

"Hai cậu đang nói chuyện gì ở đây thế? Không mau đi huấn luyện đi!"

Mấy ngày nay, Tạ Dực cứ huấn luyện xong là về ngay, tắm rửa xong thì mặc áo ba lỗ và quần đùi ở nhà.

Lâm Tiểu Đồng luôn cảm thấy người đàn ông này đang cố ý khoe khoang thân hình của mình, để lộ cơ bắp tay và cơ bụng.

Một người đàn ông to lớn như vậy, ở nhà lại không giữ "nam đức" như thế, cô dĩ nhiên là thích.

Cũng chẳng do dự gì nữa, cô trực tiếp lao vào lòng anh, còn thử cảm giác ở trên, cuối cùng cả người cứ lâng lâng.

Tạ Dực thầm nghĩ: Đùa à, mình đã "ăn chay" lâu như vậy rồi, không thể hiện tốt một chút nhỡ vợ yêu bỏ đi thì sao?

Sau một hồi vận động thân mật, gương mặt cô ửng hồng, gối đầu lên cánh tay Tạ Dực.

Cô ngửa đầu, bàn tay nhỏ bé vô thức v**t v* tóc Tạ Dực, tóc anh cứng, còn hơi rát tay.

Tay Tạ Dực đặt trên bụng cô, hơi thở từ chóp mũi anh phả ra, nhột nhột.

Sau khi thư giãn, một vài câu hỏi tự nhiên tuột ra khỏi miệng, vợ chồng son bắt đầu trò chuyện tâm sự đêm khuya.

"Anh nói xem, con của chúng ta sau này là con trai hay con gái ạ?"

"Đứa nào cũng được, chỉ cần là con của chúng ta thì anh đều thích."

Cả hai người họ đều khỏe mạnh, có con là chuyện sớm muộn thôi.

Thật ra cô gả vào đại viện chưa đầy một năm, các bà các thím trong đại viện cũng không nói những lời vớ vẩn kiểu như cô vẫn chưa mang thai.

Dù sao Tạ Dực cũng thường xuyên không ở nhà, thời gian hai người thực sự ở bên nhau rất ít.

Chuyện này ngay cả Dì Điêu lắm lời nhất đại viện cũng không dám vung vẩy trước mặt cô, vì chẳng có căn cứ gì cả, bản thân bà ta cũng đâu phải sinh con trai ngay từ lần đầu, lấy đâu ra mặt mũi mà nói người khác.

"Em nghe mẹ nói, sinh con đau lắm, Tạ Dực, nếu em chỉ sinh một đứa thôi có được không?"

"Sao lại không được, nhà anh chẳng phải cũng chỉ có mình anh sao?"

Anh từ nhỏ đã nghịch ngợm, chiếm trọn toàn bộ sức lực của Tạ Đại Cước và Cao Tú Lan.

Đến khi anh học tiểu học, quả thật có người xúi giục mẹ anh sinh thêm một đứa nữa. Anh đúng lúc chưa ngủ, liền dựng đôi tai nhỏ lên nghe trộm.

Quả nhiên, mẹ anh nghĩ đi nghĩ lại rồi từ chối, không nói gì khác, ai cũng không dám đảm bảo đứa trẻ tiếp theo sẽ ngoan ngoãn.

Bình Luận (0)
Comment