Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp Viện

Chương 668

Đi dạo bất cứ đâu trong khuôn viên trường cũng có thể nghe thấy học sinh đang thảo luận về những điều này.

Lâm Tiếu Đồng và Tạ Dực khi học năm ba, trường còn tổ chức vũ hội giao tiếp, mỗi người đều phải tìm bạn nhảy.

Những người độc thân chỉ có thể ôm ghế tự mình luyện tập nhảy trong ký túc xá, tất nhiên cũng có những người nhanh trí, chủ động tìm nữ đồng chí mình yêu thích để ghép cặp, trở thành những người may mắn "thoát ế" khi tốt nghiệp.

Trong ký túc xá của Tạ Dực có người hùa theo mua máy ghi âm "cục gạch", lúc rảnh rỗi thì rúc trong phòng nghe bài hát "Một tách cà phê đắng" của Đặng Lệ Quân.

Cuộc sống đại học của Lâm Tiếu Đồng cũng muôn màu muôn vẻ, cả lớp cùng nhau đạp xe đến bờ Hồ Bát Nhất, hội thao của trường, du xuân đến Hồ chứa Mật Vân, các cuộc thi hùng biện, dàn dựng kịch tiếng Anh, v.v.

Chớp mắt đã đến lúc khóa 77 sắp tốt nghiệp, là khóa sinh viên đại học đầu tiên sau khi khôi phục kỳ thi đại học, họ cũng sẽ phải đối mặt với vấn đề phân công công tác sau tốt nghiệp.

Năm 1979, bộ Hình luật đầu tiên được ban hành, Lâm Tiếu Đồng may mắn được theo giáo viên tham gia vào quá trình lập pháp.

Khi học năm ba, cô được giáo viên trong khoa giới thiệu đi thực tập hai tháng tại Bộ Tư pháp.

Ở đó cô học được rất nhiều điều, sau khi suy đi tính lại, cuối cùng cô vẫn chọn tiếp tục học thạc sĩ tại trường mình.

Tranh thủ lúc còn trẻ, muốn học thêm nhiều kiến thức, kỳ nghỉ đông năm tư cô đều dành để ôn thi cao học, đến tháng tư thì tham gia kỳ thi quốc gia thống nhất.

Cuối cùng vào tháng sáu, cô cũng như ý nhận được giấy báo trúng tuyển cao học của Đại học Kinh.

Tạ Dực ở khoa Kinh tế cũng đã tìm thấy con đường riêng của mình, anh rất thích thú với quá trình chứng minh lý thuyết trong thực tiễn.

Khi phân công công tác sau tốt nghiệp, với tư cách là bí thư chi đoàn, anh đã được cán bộ quản lý sinh viên thông báo về một vài đơn vị phân công.

Thật bất ngờ, trong đó có một đơn vị mà anh muốn đến nhất.

Sau khi về bàn bạc với gia đình, anh quyết định vẫn nghe theo tiếng lòng mình.

Khi tốt nghiệp, Tạ Dực đã giành được suất về làm việc tại "Phòng Song Thoái" mới thành lập của Bộ Dân chính, chịu trách nhiệm sắp xếp công việc cho quân nhân xuất ngũ và cán bộ quân đội nghỉ hưu.

Lãnh đạo đơn vị xem xét đặc thù chuyên ngành của anh, để anh theo học việc làm quen với nghiệp vụ.

Lúc này, các doanh nghiệp và tổ chức kinh tế hoặc cá nhân nước ngoài đã được phép đến Trung Quốc đầu tư.

Ban đầu, công việc của Tạ Dực là tháp tùng người nước ngoài đi khảo sát đầu tư, khi cần thiết thì cố gắng để các nhà máy ưu tiên tuyển dụng quân nhân xuất ngũ vẫn còn đang chờ việc làm.

Để không bị mất mặt, anh còn ngày ngày ở nhà luyện tập tiếng Anh giao tiếp cơ bản với Lâm Tiếu Đồng.

Cam ở bên cạnh nhại lời như vẹt, thỉnh thoảng miệng cũng lại lấp bấp vài câu giọng nước ngoài.

Hai vợ chồng trẻ sau khi tốt nghiệp liền chuyển về đại viện, Cam dẫn theo Quốc Khánh, con trai lớn nhà lão Thường ở tiền viện, chạy khắp ngõ hẻm.

Hổ Đầu và Ngô Gia Bảo thì sắp lên cấp hai rồi, tự nhận là người lớn nhỏ, cũng chẳng thèm chơi với hai đứa "củ cải nhỏ" này nữa.

Ngay cả Cao Tú Lan và Tạ Đại Cước cũng nghe đến chai tai, khi xách tay ra ngoài chơi với hàng xóm còn khoe khoang mình cũng biết một ngoại ngữ.

Lâm Tiếu Đồng đang chuẩn bị tận hưởng kỳ nghỉ hè nhàn nhã thì bị giáo sư gọi đến trường giúp đỡ.

Hai vợ chồng như những con quay, ngày ngày quay tít không ngừng.

Cam thở dài, cảm thán: "Người lớn thật không vui vẻ gì cả, con thật mong mình sẽ không bao giờ lớn lên."

Nhìn thấy con mèo mập ú Se Mi đang cuộn đuôi nằm trên ghế, bàn tay nhỏ bé "ác độc" liền vươn tới.

Dán vào lưng mèo, bé thay mẹ làm việc, cầm lược chải lông cho con mèo mập đang dần phát phì.

Miệng cũng không ngừng: "Mẹ của con cũng là mẹ của Mi, vậy con là gì của Mi?"

Se Mi đã co rúm đuôi bỏ chạy từ lâu, sợ rằng lại bị bắt tóm một trận cào cấu.

Loài hai chân đúng là đáng sợ!

Tuy nhiên, nhà họ Tạ bao ăn bao ở, trông trẻ và chơi cùng cũng không tệ.

Thôi bỏ đi, để hôm khác vậy.

Lâm Tiếu Đồng ở trường một tuần mới được về nhà, tất nhiên khi về còn nhận được gói quà học tập lớn.

Tạ Dực hôm nay cũng hiếm hoi về sớm, kẹp cặp công văn trông ra dáng người, phía sau còn theo một cái đuôi nhỏ.

Cô trêu chọc một câu: "Ông lớn bận rộn ơi, hôm nay sao lại về sớm thế?"

"Thái Hậu nương nương có lệnh, kẻ hèn này nào dám không tuân?"

"Mẹ tìm anh có chuyện gì vậy?"

Cô vừa mới về, còn chưa nghe ngóng được tin tức gì.

Bình Luận (0)
Comment