Thập Niên 70 Tiểu Kiều Tức

Chương 35


Nhóm dịch: Phù DuNgày hôm sau, thời gian hẹn gặp mặt ở nhà chú họ của Lục Vân Sâm là 9 giờ sáng, vốn là muốn hẹn ở trong thôn, nhưng bà Lưu nói vẫn ở trên trấn đi, rốt cuộc bây giờ chuyện của Thẩm Uyển đều bị cả thôn chú ý, lỡ chuyện này lại không thành, đây không phải càng để người ta chê cười nghị luận nữa sao.

Lục Vân Sâm cảm thấy quả thật nên như vậy, bây giờ cô gái nhỏ vốn đang như chim sợ cành cong, tất cả đều nên lo thay cô ấy mới đúng.

Lục Vân Sâm đã lái xe xuất phát ở chỗ tạm trú từ 6 giờ sáng, thật ra từ chỗ tạm trú tới đây cũng chỉ một tiếng đi xe, nhưng anh không muốn đến trễ, cho nên đã xuất phát rất sớm.

Đương nhiên Thẩm Uyển Chi cũng dậy sớm, là bị mẹ Chúc Xuân Nhu kêu dậy.

Chúc Xuân Nhu quyết định tự giúp con gái rửa mặt chải tóc trang điểm một đợt.

Không chỉ có chải tóc càng hết lòng, tới quần áo cũng đều hết lòng, trang điểm khoảng chừng một tiếng, Chúc Xuân Nhu mới hài lòng.

Ngày hôm qua cả nhà mới vừa cao hứng phấn chấn tiễn người đi, kết quả thất vọng mà về thì thôi, còn mang một bụng tức mà về.

Hôm nay mọi người dường như đều còn đang lo lắng gì đó, nói chuyện cũng ít đi.

Đặc biệt là Thẩm Ngọc Cảnh vẫn luôn trầm mặc, hôm nay bà Lưu phải đi qua, cho nên Thẩm Kiến Quốc đi tìm máy kéo trong thôn để đưa ba người lên trên trấn.

Lúc ra ngoài vừa lúc đuổi kịp người đi lên trên trấn, đều là tập thể, tất nhiên đều sẽ để cho người ta đi ké xe.


Nhàn thoại ở nông thôn là nơi truyền nhanh nhất, chuyện của Thẩm Uyển Chi là đề tài nóng nhất thôn Đại Yển gần đây.

Cho nên lúc có người nhìn thấy người trên máy kéo, liền biết đây là lại muốn đi xem mắt.

“Thẩm Yêu Muội Nhi đi xem mắt à?”Thẩm Uyển Chi bất giác cảm thấy chuyện này không có gì mất mặt, cho nên lúc người ta hỏi cô cũng đều ngẩng đầu ưỡn ngực trả lời.

“Lần này bà Lưu giới thiệu chắc chắn thành.

” Lại nói chuyện này của Thẩm Uyển Chi vẫn có rất nhiều người đồng tình với cô, rốt cuộc một cô gái tốt đẹp vô cớ bị theo dõi, ai mà không nói một tiếng xui xẻo chứ.

Nhưng vẫn là có chút ghen ghét, “Để tôi nói thì mắc gì phải lăn lộn mù quáng vậy làm gì, gả tới huyện thành còn không tốt hay sao, chẳng lẽ còn muốn tới thành Bắc Kinh hay gì? Ngày nào cũng lòng dạ cao, đã nói cho con gái đi học đọc sách nhiều quá sẽ không tốt mà, cả ngày nghĩ đông nghĩ tây, có ngày lành thì không chịu sống, một hai phải chọn này lựa kia, từng ly hôn thì không được à? Lãnh đạo lớn nếu cũng từng ly hôn, cô còn dám ghét bỏ sao? Còn ghét bỏ người ta, người ta cũng không nhất định phải coi trọng cô đâu.

”Người nói chuyện có con gái gả cho người đàn ông từng ly hôn, kỳ thật đây cũng là mỗi người đều có lựa chọn khác nhau, bà ta cứ cảm thấy người ta chướng mắt người đàn ông kết hôn lần hai chính là chướng mắt con gái bà ta.

Cho nên đây là nhìn chỗ nào cũng không vừa mắt.

Thẩm Uyển Chi vốn không muốn để ý, nhưng bà Lưu thì có chút tức giận, bà cho rằng con gái nên đọc sách nhiều, đọc sách nhiều thì tầm mắt rộng, mới có thể nhìn thấy sự xuất sắc ở bên ngoài.

Tuy rằng bà sinh ở thời cổ, nhưng cũng từng hầu hạ đại tiểu thư du học, đại tiểu thư trước đó đã dạy bà biết chữ còn dạy đạo lý nữa.

Cho nên bà vẫn luôn nhớ kỹ, con gái thì càng nên đọc sách nhiều.

Tức không chịu nổi không chỉ có bà Lưu, mà còn có Lý Tú Nga.

“Bà hiểu cái rắm, chính bà không đọc sách, còn không cho con gái đọc sách, để con gái gả cho người đàn ông kết hôn lần hai mà còn đắc ý dữ dội, đứa con rể nhà bà còn ảo tưởng so với lãnh đạo nữa, cũng không đi múc nước tiểu soi lại mình có cái đức hạnh gì đi, trời đất lớn như vậy đều không bịt được cái nội tâm thiếu hụt kia của bà nữa.

”“Lý Tú Nga, liên quan gì tới bà chứ.

”“Liên quan gì tôi? Nhìn không nổi cái bộ dáng đầu óc khiếm khuyết này của bà, bắt nạt một cô gái nhỏ mà bà thấy được sao.

”“Ai bắt nạt cô gái nhỏ, tôi ăn ngay nói thật không được sao?”“Được chứ, sao lại không được? Để tôi nói thì đàn ông kết hôn lần hai chính là từng mang giày, cha mẹ Yêu Muội Nhi người ta đau lòng con gái không cho con gái nhặt người giày người ta từng mang, không giống có người nào đó để con gái nhặt giày mang lại còn cảm giác mang rất ưu việt nữa.

”“Lý Tú Nga, bà nói ai nhặt giày rách?”“Ui, tôi nói bà sao?”Bởi vì có Lý Tú Nga ở đây, Thẩm Uyển Chi cũng không có bị người ta bắt nạt, Thẩm Bảo Trân không quá biết mắng người, nhưng cô cũng giống mẹ, thích động tay.


Dù sao mặc kệ thế nào, có bọn họ ở đây, đều có thể che chở em gái.

Lý Tú Nga một mình ở trên xe tương đương với một đám khẩu chiến, còn không hề lùi bước, cuối cùng không ai dám ồn ào với bà, mấy người tức giận đến nỗi mấy người kia vừa đến cửa trấn liền lập tức xuống xe.

Lý Tú Nga ngồi ở cuối với bọn cô, lúc xuống xe còn không quên an ủi Thẩm Uyển Chi, “Yêu Muội Nhi, xem mắt cho tốt nha, đừng để ý lời người ngoài nói.

”“Thím Tú Nga, con biết rồi, hôm nay cảm ơn thím nói chuyện giúp con.

”“Đứa nhỏ này, coi con kìa, sao lại khách sáo như vậy hả, dù sao thím cũng nhìn con từ nhỏ tới lớn, còn có thể để người ta ở dưới mí mắt thím bắt nạt con sao, được rồi đừng khách sáo với thím nữa, mau đi đi, thím cũng phải đi Cung Tiêu Xã mua đồ đây.

”“Vâng, thím, chúng con đi trước đây.

”Thẩm Bảo Trân cũng nói, “Thím Tú Nga, con đưa em gái đi đây, về sau có rảnh tới Tiệm Cơm Quốc Doanh ở trấn trên tìm con, con kêu Quốc Thắng xào cho thím vài món.

”“Ai, thím nhớ rồi, đi nhanh đi, đừng chậm trễ.

”Nhà họ HứaLục Vân Sâm chưa tới 8 giờ sáng đã đến, lúc tới đây vừa lúc kịp cơm sáng của nhà chú họ.

Cơm sáng là thím họ nấu cháo ăn cùng với chút rau ngâm nhà làm.

Lục Vân Sâm ăn uống không bắt bẻ, nhưng có chút ăn cay không được, ngày thường còn tốt, mới sáng sớm rau ngâm này cay quá mức, nếm một ngụm cũng chỉ uống cháo.

Hứa Thành Quân thấy cháu trai như vậy cười nói, “Làm con rể Xuyên Thành không ăn cay là không được nha.


”Lục Vân Sâm không nói chuyện, nhưng lặng lẽ bắt đầu kẹp rau ngâm, thím họ thấy lỗ tai anh đều bị cay đỏ lên, trừng mắt nhìn chồng liếc mắt một cái, “Có người làm chú như ông vậy sao? Vân Sâm ăn không được cũng đừng ăn, bên này chúng ta không phải nhà ai cũng thích cay.

”“Được, thím họ.

” Tuy ngoài miệng Lục Vân Sâm nói như vậy, nhưng vẫn không dừng, chẳng qua đúng thật là cay quá, đều nói tính tình con gái bên này cũng cay giống như ớt cay, cũng không biết là thật hay giả.

Ăn cơm dọn dẹp xong, cũng tới giờ rồi, Lục Vân Sâm ngồi ở phòng khách an tĩnh chờ.

Thẩm Uyển Chi đến rất đúng giờ, nghe thấy tiếng đập cửa là thím họ liền mở cửa.

Thẩm Uyển Chi với chị hai, còn có bà Lưu đứng ở cửa, theo bà Lưu giới thiệu, lễ phép gọi người.

Thím họ vừa thấy cô bé duyên dáng yêu kiều, nháy mắt đã thích, mau chóng mời người vào nhà.

Lúc này Lục Vân Sâm cũng đứng lên, lúc nhìn thấy sau khi cửa mở ra, thân ảnh thiếu nữ với nụ cười mê hoặc xuất hiện ở phòng khách, tim hắn buông xuống, thật sự đúng là cô ấy.

.

Bình Luận (0)
Comment