[Thập Niên 70] Tiểu Thợ May Xinh Đẹp

Chương 477

Nguyễn Khê đưa hai đứa nhóc đi mua bánh ngọt, hôm nay là sinh nhật hai nhóc. Lăng Hào đáp lại rồi đưa Lăng Trí Viễn và Chu Tuyết Vân đến phòng khách để hai người xem tivi còn mình thì vào bếp đun nước pha trà.

Mấy người ngồi trên sòa ngoài phòng khách, Lăng Hào hỏi Lăng Trí Viễn và Chu Tuyết Vân: “Lần này về rồi không đi nữa?”

Chu Tuyết Vân cười nói: “Nghỉ hưu rồi! Không đi nữa, ở đây với cháu.”

Bà ấy nói xong lại hỏi: “Các con không chê chúng ta ở đây phiền chứ?”

Lăng Hào đặt tách trà trong tay xuống nói: “Mẹ nói vậy là sao vậy? Chúng con làm sao có thể chê hai người phiền chứ, chúng con sớm đã muốn gọi hai người tới tới rồi. Ngôi nhà lớn như vậy, vốn lại trống, hai người tới vừa đẹp.”

Chu Tuyết Vân đương nhiên chỉ thuận miệng hỏi vậy, bà ấy cũng không phải sợ Lăng Hào và Nguyễn Khê chê bọn họ phiền, mà là chính bọn họ hơi ngại. Dù sao cuộc sống của hai vợ chồng son người ta rất tốt, bọn họ sợ vào sẽ quấy rầy.

Nhưng ngẫm lại trong nhà còn có bảo mẫu và tài xế, tự nhiên cũng không cảm thấy sao cả.

Lăng Trí Viễn và Chu Tuyết Vân ở nhà uống trà, xem TV, tán gẫu với Lăng Hào, rất nhanh trời đã chạng tối.

Nhìn thoáng qua sắc trời bên ngoài, Lăng Hào lại nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, rồi cầm lấy điện thoại di động đang muốn gọi điện thoại cho Nguyễn Khê thì điện thoại của anh vừa hay đổ chuông. Anh ấn nghe rồi đặt vào bên tai thì liền nghe Nguyễn Khê hỏi: “Anh đang ở nhà không? “

Lăng Hào trả lời: “Ừ, đón về rồi, cha mẹ đều ở đây đó.”

Nguyễn Khê nói: “Em nghĩ hôm nay vẫn nên đến nhà cô ba đi, ông bà nội đi qua lại lại không nổi nữa rồi, cho nên em cầm bánh ngọt tới. Phiền cha mẹ đi thêm một chuyến, tới đây ăn bữa cơm.”

Lăng Hào không có ý kiến gì, nói với điện thoại: “Được, vậy giờ anh dẫn họ qua.”

Nói xong, anh cúp điện thoại, cậu nhìn Lăng Trí Viễn và Chu Tuyết Vân nói: “Khê Khê nói đến nhà cô ba tổ chức sinh nhật cho Khả Khả và Nhạc Nhạc, ông bà nội đã quá lớn tuổi, đi lại khổ cả ra, cho nên chúng ta tới đó ăn cơm. “

Lăng Trí Viễn và Chu Tuyết Vân dễ nói chuyện nhất, đương nhiên không có ý kiến gì.

Hơn nữa bây giờ đi đâu cũng thuận tiện, lái xe một lát là tới.

DTV

Vì thế, Lăng Hào chào dì Phùng một tiếng, bảo bà ấy không cần nấu cơm tối cho mọi người, sau đó anh dẫn Lăng Trí Viễn và Chu Tuyết Vân ra cửa, lái xe đến cửa trước.

Mặc dù Nguyễn Khê và Nguyễn Trường Sinh đều đã chuyển ra khỏi ngõ, nhưng Nguyễn Thúy Chi và Nhạc Hạo Phong vẫn chưa chuyển đi, bởi vì Nguyễn Chí Cao và Lưu Hạnh Hoa đã quen ở nhà trong ngõ, không muốn đi, cho nên vẫn ở lại.

Hôm nay là sinh nhật của Khả Khả và Nhạc Nhạc, lại là cuối tuần, cho nên tất nhiên mọi người đều tụ tập với nhau ăn cơm. Lúc Lăng Hào đưa Lăng Trí Viễn và Chu Tuyết Vân đến, những người khác cũng đến khá đủ rồi.

Hiện tại trong nhà có hoạt động họp mặt gia đình như vậy, cũng sẽ gọi Trần Bằng và Liễu Hồng Mai.

Mấy năm nay, Trần Bằng theo Nguyễn Trường Sinh thành lập quán bar và công ty thu âm, làm ăn khá tốt, trong tay có tiền đã sớm mua nhà, hai năm trước đứa con cũng đã đi học, đã coi như ổn định ở đây.

Nhưng Nguyễn Thúy Lan vẫn không đến, hai vợ chồng vẫn đang làm ruộng ở nông thôn.

Từ trên xuống dưới bốn thế hệ, hai mươi người, tụ tập lại thực sự là một bữa tiệc lớn.

Nhìn thấy Lăng Trí Viễn và Chu Tuyết Vân, người nhiệt tình nhất đương nhiên phải kể đến Nhạc Nhạc và Khả Khả. Hai đứa trẻ cùng nhau chạy tới, trực tiếp lướt qua Lăng Hào, Nhạc Nhạc nhào tới trước mặt Lăng Trí Viễn, Khả Khả nhào tới trước mặt Chu Tuyết Vân.

Hai người đứa trẻ rành rành gọi: “Ông nội! Bà nội!”

Lăng Trí Viễn và Chu Tuyết Vân vui vẻ, ôm hai đứa cháu vào lòng.

Những người khác trong nhà cũng đều đi ra chào hỏi, Nguyễn Khê ra nghênh đón, nói: “Cha mẹ, hai người đến rồi.”

Chu Tuyết Vân ôm Khả Khả cười nói: “Ừ, về sau sẽ không đi nữa.”

Khả Khả ôm cổ bà ấy, hôn lên mặt bà ấy một cái, nói: “Bà nội ở lại chơi với cháu.”

Chu Tuyết Vân bị cô bé chọc cho cười tới mức mặt lộ hết vết nhăn: “Được được được, về sau mỗi ngày bà nội đều chơi cùng Khả Khả. “

Đều là người nhà mình, không có gì cần quá mức khách sáo, Nguyễn Khê kéo Lăng Hào đi làm chuyện khác.

Bận rộn xong, thức ăn được mang lên, mọi người ngồi xuống ăn cơm, nhiều người phải chia làm hai cái bàn.

Nguyễn Chí Cao và Lưu Hạnh Hoa thích náo nhiệt, cho nên lần nào cũng ngồi cùng bàn với đám trẻ nhỏ Nguyễn Đại Bảo, lần này cộng thêm Lăng Trí Viễn và Chu Tuyết Vân, bên đó vừa vặn mười người.

Tối nay, Nhạc Nhạc và Khả Khả chính là nhân vật chính, trên bàn đặt hai cái bánh ngọt cùng kích thước, một cái là màu xanh do Nhạc Nhạc chọn, một cái màu hồng khả Khả chọn, trên mỗi chiếc bánh đều cắm năm ngọn nến đang cháy.

Bình Luận (0)
Comment