Gần đây, Hiệp hội các nhà thiết kế thời trang cũng đang lên kế hoạch tổ chức cuộc thi bình chọn 10 nhà thiết kế hàng đầu cả nước, ngành thiết kế thời trang trong nước càng ngày càng phát triển ra hình ra dạng cũng coi như chính thức bước vào thời đại thiết kế có danh tiếng nhất.
Sau khi bận rộn cho buổi trình diễn thời trang xong thì cũng đã đến ngày khai giảng vào mùa thu.
Buổi sáng sau khi Nguyễn Khê và Lăng Hào ngủ dậy đánh răng rửa mặt xong, thay quần áo và trang điểm rồi đi xuống tầng thì Nhạc Nhạc và Ca Cao đã được bảo mẫu, Lăng Trí Viễn, Chu Tuyết Vân chăm sóc đánh răng rửa mặt xong đang ngồi ở phòng ăn cầm lấy đĩa ăn nhỏ ăn cơm.
Ở nhà thì không cần phải chú ý nhiều, nên bảo mẫu cũng giống như người trong nhà, trực tiếp đến bàn ăn rồi ngồi xuống ăn cơm cùng với Nguyễn Khê và Lăng Hào, cơm nước xong xuôi cô dắt Nhạc Nhạc và Khả Khả ra ngoài định đưa hai đứa đến trường.
Bởi vì Nguyễn Khê và Lăng Hào thường xuyên bận rộn phải đi công tác mà Nhạc Nhạc với Khả Khả thì vẫn còn nhỏ, vẫn phải đưa đón đi học, cho nên Chu Tuyết Vân và Lăng Trí Viễn đi theo hai người họ hỏi: “Các con có bận lắm không? Nếu không thì để mẹ với ba đưa hai đứa nhỏ đi cho.”
Bình thường khi đến trường thì phần lớn thời gian đều là Lăng Trí Viễn và Chu Tuyết Vân đưa đón hai đứa nhóc, đương nhiên nếu rảnh họ cũng sẽ tự mình lái xe đưa hai đứa nhỏ đi, ngày khai giảng hay những ngày đặc biệt họ cũng sẽ cố ý dành thời gian ra cho hai đứa nhỏ tự mình đưa hai đứa trẻ đến trường.
Cho dù bận thế nào, mấy cái nghi thức trong cuộc sống hàng ngày vẫn cần phải có, ở trường học nếu như có hoạt động giữa ba mẹ và con cái, hai người cũng sẽ dành thời gian tham gia không bao giờ để cho hai đứa nhỏ ở trường học cô đơn giống như không được ba mẹ yêu thương.
Nếu đã như vậy thì Chu Tuyết Vân và Lăng Trí Viễn cũng không nói thêm gì nữa, để Nguyễn Khê và Lăng Hào lái xe đưa hai đứa trẻ đến nhà trẻ.
Nguyễn Khê, Lăng Hào lái xe đưa Nhạc Nhạc và Khả Khả đến trường học, thấy hai đứa bé sóng vai nhau đi vào cổng trường học, còn quay lại nhìn họ cười vừa vẫy tay vừa cúi chào. Mỗi lần đi vào nhà trẻ anh trai Nhạc Nhạc đều sẽ nắm tay em gái Khả Khả, hai bóng dáng nho nhỏ đi đường nhìn rất đáng yêu.
Nguyễn Khê nhìn hai đứa bé đi vào tòa nhà dạy học, cô cười nói: “Bây giờ em gái đi học cũng không còn khóc nữa.”
Còn nhớ lúc hai đứa bé vừa mới đi học, buổi sáng lúc em gái Khả Khả đến nhà trẻ, con bé đều ở trước cổng trường học khóc nức nở, sau đó lần nào cũng là anh trai Nhạc Nhạc dắt vào.
Lăng Hào tiếp lời: “Nhanh thật, nhoáng cái đã lên lớp lá.”
DTV
Bắt đầu từ lúc hai tuổi đã từ từ lớn lên, sau này sẽ càng ngày càng lớn.
Đây cũng coi như là chuyển từ thế hệ này sang thế hệ khác thôi.
Trước kia thật ra không có quá nhiều cảm giác về chuyện thời gian trôi qua nhưng từ khi Nguyễn Chí Cao và Lưu Hạnh Hoa mất, Nguyễn Khê luôn có cảm giác thời gian trôi càng lúc càng nhanh. Cô nhẹ nhàng hít một hơi không nhìn theo nữa: “Đi thôi, em đưa anh đi làm.”
Hôm nay Nguyễn Khê không tính đến công ty, vừa mới bận rộn xong chuyện buổi trình diễn thời trang nên có thể dành thời gian nghỉ ngơi. Cô đưa Lăng Hào đến công ty, bản thân lại lái xe đến trước cửa nhà Nguyễn Thúy Chi.
Sau khi Nguyễn Chí Cao và Lưu Hạnh Hoa mất, Nguyễn Thúy Chi và Nhạc Hạo Phong muốn sống gần Nguyễn Khê và những người khác hơn một chút, nên hai ngày nay đang bận rộn chuyển nhà, định chuyển đến ở cùng một khu nhà với Nguyễn Khê và Nguyễn Trường Sinh.
Họ đã sớm mua nhà nhưng vẫn chưa từng dọn đến.
Lúc Nguyễn Khê lái xe đến, Nhạc Hạo Phong đang dọn đồ để vào trong xe tải đỗ ở bên ngoài.
Sau khi dừng xe, cô thấy Nguyễn Thúy Chi cũng bê rất nhiều đồ ra, Nguyễn Khê hỏi: “Còn nhiều đồ không ạ?”
Nguyễn Thúy Chi lau mồ hôi trên trán nói: “Không còn, cô với chú thu dọn gần xong rồi.”
Nếu đã thu dọn gần xong rồi thì đương nhiên Nguyễn Khê cũng không tranh giành chuyện giúp đỡ nữa. Hai người đang nói chuyện thì vợ chồng Nguyễn Thúy Lan đi ra từ trong sân nhìn thấy Nguyễn Khê thì cười hỏi: “Tiểu Khê, hôm nay cháu không bận à?”
Nguyễn Khê cười lại: “Cô tư, dượng tư ạ, gần đây cháu không bận lắm.”
Mọi người vừa nói chuyện vừa bê đồ lên xe tải.
Sau khi đã thu dọn đầy đủ đồ đạc xong, Nguyễn Thúy Chi đóng cửa chính nhà bốn gian lại, móc khóa đồng lên.
Cánh cửa lớn đóng kín, khóa đồng khóa chặt lại, cảnh tượng náo nhiệt trong sân giống như vừa mới hôm qua.
Nhạc Hạo Phong ngồi giữ đồ trên xe tải nhỏ, Nguyễn Khê lái xe đưa Nguyễn Thúy Chi và vợ chồng Nguyễn Thúy Lan đi phía sau. Lúc lái xe ra ngoài ngõ nhỏ, Nguyễn Khê hỏi Nguyễn Thúy Lan: “Cô tư, sau này cô sẽ không về nữa chứ?”