Thập Niên 70 Tôi Có Mang Theo Một Kho Hàng

Chương 5


----Cẩm Nhiên cưỡi xe máy nhỏ đến trước một thùng container, nếu nhớ không lầm thì hẳn là bên trong cái này có.Cô dùng hết sức bú sữa mẽ mở cửa container, tất cả đều là đồ ăn vặt.Cẩm Nhiên:"Có phải trí nhớ của mình xuất hiện vấn đề gì hay không, chuyện này không đúng, tuy rằng đồ ăn vặt cũng khá hợp ý cô.Cẩm Nhiên không tin mình nhớ sai hay nhớ lầm, tiếp tục mở tiếp mấy cái nữa.Container thứ hai chứa đầy mỹ phẩm.Container thứ ba chứa đầy quần áo.Container thứ tư là nước.Rồi tới cái thứ năm, cái thứ sáu.

.

.


.Đều không có gạo hay loại đồ ăn mà cô cần, Cẩm Nhiên sắp khóc, cô đã không còn sức mà mở thêm nữa.Cô dựa vào xe máy nhỏ nghỉ ngơi một lúc, suy nghĩ tới chuyện không phải là vụ nổ khiến tất cả đều bị đảo lộn vị trí hết đi.Tạm thời không đi nơi khác tìm vì cô đang mệt mỏi.Cô dự định trở về ký túc xá nhỏ của mình trước xem nước còn có thể được sử dụng được hay không.Sẽ hoàn hảo nếu vấn đề nhà vệ sinh và nhà tắm được giải quyết.Cẩm Nhiên dựng chiếc xe máy nhỏ lên chạy tiếp."Tôi cưỡi xe máy nhỏ yêu quý của tôi lên núi đi chợ, trong tay tôi cầm roi da nhỏ, trong lòng tôi cực kỳ đắc ý bởi vì tôi chưa bao giờ bị kẹt xe ~~"Đến ký túc xá nhân viên của mình xem thử một chút coi nhà vệ sinh có thể sử dụng được không.Thật sự đáng mừng vì vẫn còn sử dụng được.Cẩm Nhiên sảng khoái tắm nước nóng, kỳ cọ thân thể một lần rồi vui vẻ thay đồ lót, mặc vào quần áo lúc trước đã được giặt sạch sẽ, thoải mái thở phào nhẹ nhõm.- Sảng khoái ~~Đây mới là.

.

.

.

cuộc sống!!!Nhìn kỹ diện mạo của mình vẫn giống như kiếp trước, gương mặt ngọt ngào nở một nụ cười mang theo hai lúm đồng tiền.Cẩm Nhiên ăn một nồi thức ăn mà mình còn để lại, toàn thân tràn đầy năng lượng, chuẩn bị mở cửa container.Cô liền không tin là không tìm ra lương thực, lập tức hùng dũng hiên ngang xuất phát..

.

.


.

.Sau khi mở mấy trăm container.Cẩm Nhiên nhìn thiết bị điện trước mắt, hàng hóa nhập khẩu, thuốc men, còn có thiết bị thể thao, sách vở.

.

.


."Có cần giấu lương thực kín như vậy không!Tốn công tốn sức tìm kiếm, nếu không tìm thấy mì gạo và dầu thì có phải quá thua lỗ rồi hay không?Cẩm Nhiên dấy lên ý chí chiến đấu đã dập tắt thật lâu, không phải là mở hộp mù sao?Ai sợ ai?Ngay khi Cẩm Nhiên mệt và thở như chó thì cô tìm được container chứa đầy gạo, bột, dầu.Hạnh phúc đến nhanh tựa như cơn lốc xoáy, ước tính cũng có khoảng mấy chục tấn gạo, Cẩm Nhiên yên lặng, hiện tại không phải mọi người đều ăn lương thực thô sao?Đây là dạng bột mịn, làm sao mà lấy ra?Được rồi, hôm nay làm tới đây thôi.Ngày mai đi chỗ chủ quản xem xem có danh sách hậu cần hay không, sau đó rồi tính tiếp, hôm nay tay chân của cô đã muốn rụng rời khỏi thân.Cẩm Nhiên thoát ra khỏi không gian và nhanh chóng ngủ thiếp đi.Thật sự là quá mệt mỏi mà, mệt mỏi còn hơn việc mang gạch trên công trường mà cô từng làm.Thẩm Diễm Hồng ở một phòng khác cũng không bình tĩnh chút nào, cô dĩ nhiên sống lại, trở lại lúc hết thảy đều chưa bắt đầu, người đàn ông có năng lực kia còn chưa về nông thôn, không có cưới vợ.Cô cũng có cơ hội bám chặt vào anh.Kiếp trước bà nội tìm cho cô một anh chàng nhà nông thật thà chất phác, cô tự nhiên không hài lòng rồi, tự mình tìm một thanh niên tri thức để kết hôn.Còn Thẩm Cẩm Nhiên, cho dù tàn tật nhưng lại thi đậu vào trường ở thủ đô, tìm được một người bạn trai rất có tương lai, hai người luôn bị lấy ra so sánh.Nói em họ của cô có cuộc sống thật là tốt mà, được một người chồng giỏi giang ra sao.

.

.Thanh niên tri thức mà cô kết hôn chẳng ra gì, không đủ năng lực thi đậu đại học tự dưng trách cô, còn học uống rượu, mỗi khi uống say mèm lại đánh cô.Lần nào về nhà mẹ đẻ tìm người an ủi mẹ cô đều nói cô nhịn là tốt, phụ nữ đều như vậy, ly hôn sẽ rất mất mặt..

Bình Luận (0)
Comment