Chương 136:
Chương 136:Chương 136:
Lâm Yến: "Được." Cô ta nghĩ thầm, nếu cô ta nói ta, cô ta cũng sẽ trở thành giáo viên của trường học đúng không?
Hai người nói chuyện một lúc sau, quyết định giữa trưa sẽ đi tìm đại đội trưởng.
Lâm Dư Dư lên núi, trước tiên đi cắt cỏ cho heo, sau đó lại tìm một ít nấm dại, mộc nhĩ, tuần trước mới bắt được gà rừng, thỏ hoang, tuần này sẽ không bắt. Hơn nữa gà rừng bắt được tuần trước vẫn còn nửa con, Lý Thu Hồng đã hong gió để cất trữ. Chỉ cần cô không ở nhà, Lý Thu Hồng sẽ không ăn thịt.
Giữa trưa Lâm Dư Dư làm rau trộn mộc nhĩ, và rau rừng, sau đó làm gà hâm khoai tây, cho thêm nấm. Chờ đến lúc tan làm, Lâm Dư Dư nói với Tiểu Ôn Lễ: "Ôn Lễ, cháu biết thanh niên trí thức đang ở đâu không?"
Tiểu Ôn Lễ: "Cháu biết, cháu cùng các bạn đã đi chơi ở đó." Đương nhiên không phải chơi ở trong ký túc xá thanh niên trí thức, mà là chơi ở bên ngoài. Các bạn nhỏ cũng rất tò mò về các thanh niên trí thức. Quan trọng là, có thanh niên trí thức có đồ ăn ngon, cho nên các bạn nhỏ cũng thích đi bộ với thanh niên trí thức.
Lâm Dư Dư: "Vậy cháu giúp cô một việc, đến ký túc xá nam thanh niên trí thức gọi cậu cháu tới ăn cơm, được không?" Cuối tuần cô về, liền gọi Chương Long tới ăn cơm, xem như cũng chăm sóc cho Chương Long, Chương Long nhất định sẽ nói chuyện với ba cậu ta, như vậy cũng tốt cho Lưu Á Cầm.
Tiểu Ôn Lễ: "Vâng ạ. Cậu Chương long còn cho cháu kẹo."
Lâm Dư Dư có chút bất ngờ, cô không biết chuyện này: "Cậu Chương Long cho cháu kẹo? Khi nào vậy?”
Tiểu Ôn Lễ: "Lúc cháu cùng các bạn chơi ở cửa ký túc xá thanh niên trí thức, cháu cùng các bạn chia nhau ăn."
Lâm Dư Dư: "Ôn Lễ thật ngoan." Tiểu Ôn Lễ nhảy nhót rời đi. Lúc tới ký túc xá thanh niên trí thức, đúng lúc bọn họ tan làm. Tiểu Ôn Lễ đứng ở cửa, có chút lo lắng nhìn vào bên trong.
Trần Hà: "Ôn Lễ, cháu tìm ai sao?" Cô ta đến Lý gia ăn cơm, cho nên cũng quen Ôn Lễ.
Tiểu Ôn Lễ gật gật đầu: "Cháu tìm cậu Chương Long, cô con bảo cậu qua nhà con ăn cơm."
Trần Hà: "Cháu chờ một chút, cô đi gọi cậu cháu giúp cháu." Nói xong, Trân Hà hướng tới chỗ mấy nam thanh niên trí thức gọi.
"Chương Long, có người tìm."
Bởi vì thanh niên trí thức tự phân công việc, nữ thanh niên trí thức nấu cơm, rửa rau, rửa chén, nam thanh niên trí thức gánh nước, nhặt củi. Cho nên giống như lúc tam làm buổi trưa, cơm nấy chưa chín, các thanh niên trí thức nam sẽ nghỉ ngơi trong ký túc xá.
Chương Long là người vừa mới xuống nông thôn, tuần này Chương Long thật sự đã mệt muốn chết. Nhưng cậu ta cũng may mắn, cũng may cậu ta là người xuống nông thôn nếu là chị cậu ta Chương Phượng, nhất định sẽ không chịu được. Đồng thời, Lâm Dư Dư cũng nói với cậu ta, nếu có điều gì không hiểu có thể hỏi mọi người, bởi vì mọi người đều biết cậu ta là em trai của Lâm Dư Dư, cho nên mọi người dân trong đại đội đều rất thân thiện với cậu ta.
Chương Long đi từ trong phòng ra: "Chị Trần, ai tìm tôi vậy?"
Trần Hà chỉ chỉ ngoài cửa, Chương Long liền nhìn thấy Tiểu Ôn Lễ: "Ôn Lễ à, cháu đợi một chút." Cậu ta đi vào ký túc xá, cầm hai viên kẹo hoa quả ra, đây là do cậu ta chuẩn bị từ trước khi xuống nông thôn, chính cậu ta cũng không nỡ ăn, muốn cất để dành có thể tạo quan hệ."Ôn Lễ, tới đây." Nói xong, cậu ta đem cái viên kẹo trái cây nhét vào tay Ôn Lễ.
Tiểu Ôn Lễ vừa thấy là kẹo: "Cảm ơn cậu.". Trước kia, Tiểu Ôn Lễ sẽ không cầm đồ người khác cho, từ sau khi Lâm Dư Dư tới, bởi vi cô thường xuyên cho thằng bé đồ vật, cho nên tính cách của thằng bé cũng dần trở nên cởi mở hơn. Hơn nữa Chương Long là em trai cô, không phải người ngoài, cho nên Tiểu Ôn Lễ cũng không từ chối.
Chương Long cười cười: "Không cần cảm ơn, cháu tìm cậu sao? Có chuyện gì sao?"
Tiểu Ôn Lễ: "Cô bảo cháu gọi cậu đến nhà cháu ăn cơm."
Chương Long nghe xong liền nói: "Vậy cháu chờ một chút.". Một tuần này, cậu ta ở ký túc xá thanh niên trí thức ăn khoai lang, ăn đến phát sợ rồi. Nhưng cũng không còn cách nào, nếu không ăn sẽ đói bụng, đến lúc đó sẽ không có sức lực làm việc.