Địa vị của ông ta trong cái nhà này đã khó giữ nổi, nói chuyện cũng không tiện, xem trong cả thôn có ông chồng nào chịu ấm ức như ông ta không? Mỗi ngày đều sống trong ngột ngạt, cảm thấy chẳng có ý nghĩa gì.
Bật lại bà Lục đến nỗi bà ta không nói nên lời, Lâm Uyển ngâm nga hát, ra hiệu cho Lục Chính Đình cô chuẩn bị đi tắm, để anh giúp đỡ trông chừng người.
Hai người ngầm hiểu nhau, thời gian nào cô làm gì anh đều rõ, gật đầu tỏ ý đã biết.
Đợi khi Lâm Uyển tắm xong quay lại, bọn trẻ đã quay về rồi, qua một lát sau những người khác mới về nhà.
Không có sự áp chế của bà Lục, anh hai Lục và chị dâu hai cũng như những cặp vợ chồng bình thường khác, nói nói cười cười. Chị dâu cả cũng không còn cẩn trọng e dè, tiếng nói chuyện cũng lớn hơn.
“Em dâu ba đúng là giỏi giang, đàn ông cũng không giỏi như em ấy.” Bây giờ chị dâu cả Lục đã mê muội Lâm Uyển, lúc làm nhang muỗi, mấy người kế toán đều khen ngợi Lâm Uyển, cô ta cảm thấy cũng được vinh dự lây.
Nghe thấy con trai con dâu cười nói vui vẻ ngoài sân, bà Lục chỉ cảm thấy lồng ngực như siết lại, nhìn sao cũng không thuận mắt, đừng nói có bao nhiêu khó chịu.
Ông Lục cũng vậy, trước đây ông ta là người lớn nhất cái nhà này, nói một là một hai là hai, lúc này bị con dâu ép cho không ngẩng đầu lên được, quả thật khiến tổ tông mất mặt.
Hai ông bà già cùng nhau phụng phịu, không ai nói chuyện, bên ngoài thì thầm cười nói, hình thành sự chênh lệch rõ ràng với bọn họ.
Lâm Uyển tắm rửa sạch sẽ cho Lục Minh Lương và Tiểu Minh Quang, đưa mấy đứa lên giường, đốt nhang muỗi cho đỡ bị đốt, sau đó cô nằm xuống giường kể chuyện xưa.
Bọn nhỏ đều bận rộn hái thái dược, từng đứa đều vô cùng mệt mỏi, còn chưa kể được nửa câu chuyện đã ngủ say.
Lâm Uyển cũng rất buồn ngủ, không đợi Lục Chính Đình quay lại cô đã ngủ say sưa.
Không biết qua bao lâu, đột nhiên cô bị âm thanh kỳ quái đánh thức, vội vàng mở mắt ra xem.
Căn phòng lờ mờ, không có gì khác thường, cô nghe thấy tiếng thở đều đặn của Lục Chính Đình, Lục Minh Lương đang nói mơ, Tiểu Minh Quang chóp chép cái miệng nhỏ, mọi thứ đều như bình thường.
“Ha ha, oh yeah ~ ~”
Lâm Uyển: “…”
Cô nhắm mắt, giao tiếp với hệ thống: “Tiểu Cửu, mi điên à?”
Ban ngày, Lâm Uyển để nó online, thuận tiện có thể câu thông bất kỳ lúc nào, nhưng buổi tối đi ngủ, cô sẽ để cho hệ thống nghỉ ngơi.
Không nghĩ đến nó thế mà trình diễn tiết mục kinh dị cho cô xem.
“Ôi, ký chủ, cô tỉnh rồi à? Thật sự rất xin lỗi, tôi chỉ đang lẩm bẩm, không nghĩ đến lại quấy nhiễu ký chủ.” Nói xong, nó còn lẩm bẩm thêm một câu “Còn chưa có ham muốn à.”
Lâm Uyển: ...
Nó lập tức chuyển sang giọng nói non nớt ngọt ngào hơn Tiểu Minh Quang: “Nếu mà ký chủ đã tỉnh rồi thì Tiểu Cửu sẽ báo cáo tính năng mới nhé.” Nó có chút kích động giống như bắt đầu hiến vật quý.
Tính năng mới? Lâm Uyển cũng kích động theo: “Tính năng gì mới, mau cho tôi xem nào.”
999: “Mời ký chủ xác nhận ý thức cơ thể được kết nối với không gian hệ thống.”
Lâm Uyển: “Xác nhận.”
Cô còn đang suy nghĩ cái gì mà ý thức cơ thể được kết nối với không gian hệ thống, thì phát hiện tầm mắt đã rộng lớn hơn rất nhiều, hơn nữa không gian đen tối ban đầu vậy mà lại có ánh sáng.
Tiểu Cửu vẫn là một đốm sáng nhảy nhót, hoạt bát vô cùng, nó đứng trước mặt Lâm Uyển nhảy nhót tung bay: “Tính năng mới có thể mô phỏng phòng thí nghiệm, xin hỏi ký chú có muốn mở ra không…”
Lâm Uyển: “Mở!”
Trước mắt cô xuất hiện một bảng điều khiển đơn giản, bên trên có ba đốm sáng, một cái là truyền đạt kiến thức. Hiện tại chỉ có một quyển sổ tay trị liệu, một cái là công cụ chế tạo, hiện tại chỉ có một hòm thuốc, vừa mở ra chính là phòng thí nghiệm mô phỏng.
Trước mắt phòng thí nghiệm mô phỏng rất đơn giản, mô phỏng cơ sở chữa bệnh trung y, trong đó xem mạch, xem lưỡi, nhận biết huyệt vị, châm cứu, mát xa gì đấy…
Lâm Uyển thấy thế rất kích động, không nhịn được thử luyện tập mô phỏng bắt mạch. Cô dựa theo thủ thế lúc bắt mạch đưa qua, quả nhiên mò được mạch đập chập trùng.
Cô cảm nhận cẩn thận, trong lòng phán đoán, nói ra mạch tượng đặc trưng và chứng bệnh, sau đó đối chiếu với đáp án tiêu chuẩn của hệ thống, cứ thế cô sẽ tích lũy được kinh nghiệm về các loại mạch tượng.
Mặc dù không thể trực tiếp truyền kinh nghiệm cho cô, nhưng như thế này cô sẽ càng lĩnh hội được chân thực, trí nhớ cũng càng thêm khắc sâu, quá tuyệt vời.