Lục Tâm Liên vui vẻ quăng cho chị hai Lục một ánh mắt, thế mà bọn họ lại lựa đúng lúc Lâm Uyển về mới gọi đội trưởng và mấy ông lớn.
Lục Thục Nhàn vội vàng nói: “Mấy ông mấy chú đến.” Cô ta ra ngoài hỗ trợ tiếp đãi.
Người đến là Lục Trường Quý, ông ta là anh cả ruột của ông Lục, ngoài ra còn có em trai của ông Lục và Lục Trường Phát là anh họ nội của ông Lục, lại có mấy người anh em họ bên nội của ông cũng được mời tới.
Lâm Uyển nhìn là biết đây sẽ là một trận chiến lớn, ông ta đã mời tất cả những người lớn tuổi trong gia đình mình, họ đều là đàn ông và không có phụ nữ. Đây không còn là một cuộc xung đột đơn giản giữa mẹ chồng và con dâu nữa. Có lẽ họ muốn buộc Lục Chính Đình phải ra riêng.
Lâm Uyển không nương tay đẩy chị hai Lục qua một bên, chào hỏi chú bác: “Công việc phòng chống diệt muỗi bận quá, cháu lại đi đến đại đội công xã khác hỗ trợ. Không ở nhà nên mẹ chồng bệnh không thể tự mình chăm sóc, nhờ có mọi người giúp đỡ.”
Đầu tiên cô lấy công xã và đại đội ra chắn phía trước, ai thèm quan tâm các người có lấy tộc trưởng với thân phận ra tạo áp lực hay không, chỉ cầm trước đó các người phải suy tính kỹ một chút.
Lục Trường Phát là trưởng đội sản xuất của thôn, ông ta tương đối thân với Lâm Uyển: “Cháu dâu cũng rất có hiếu, đêm hôm khuya khoắt còn ráng chạy về.”
Bà Lục nghe xong giận tím người, cái gì mà có hiếu chứ, trở về không phải là bổn phận của cô ta à? Nếu là bà ta, bà ta còn không dám về nhà mẹ đẻ.
Chị hai Lục tranh thủ thời gian dìm cô, không cho cô nói bậy, miễn cho thất bại trong gang tấc.
Bà Lục bắt đầu run rẩy, âm thanh hô hấp dồn dập phát ra từ trong cổ họng, dáng vẻ như muốn mà không nói được.
Lục Tâm Liên bèn bắt đầu gào khóc: “Mẹ ơi——”
Lâm Uyển bắt đầu gạt lệ: “Rốt cuộc mẹ bị làm sao vậy? Tại sao đột nhiên lại không qua được chứ?”
Ông Lục hừ một tiếng nặng nề cực kỳ bất mãn.
Lục Trường Phát: “Người già có tuổi đều như vậy đấy. Hôm qua nhìn còn tốt lắm mà hôm nay lại không đã được rồi, lúc đó mẹ chú chính là cứ như vậy mà đi.” Ông ta cũng không nghi ngờ bà Lục giả bộ.
Dù sao cũng là do bác sĩ Kim khám bệnh, tất cả mọi người đều tin tưởng không nghi ngờ, cảm thấy bà Lục thật sự sắp không qua được.
Bà Lục: “... Tôi không qua được, trước tôi khi đi, mấy chú bác hãy, hãy giúp tôi, quản việc nhà, chia một số thứ đi.”
Ông Lục bắt đầu gạt lệ, đây là nước mắt chua xót. Mặc dù bà già không nói với ông ta nhưng là nhiều năm như vậy ông ta hiểu rất rõ bà ta, sao có thể không biết được chứ? Xem ra vì chuyện ra riêng mà bà ta thật sự không thèm đếm xỉa.
Ra riêng? Bà nghĩ hay lắm!
Lâm Uyển lập tức khoác lên mình hình tượng nàng dâu hiếu thảo, cô thể hiện thành thạo dáng vẻ không thể tin được, hét lớn: “Không, con không tin! Con là bác sĩ mà! Nếu như thật sự nguy kịch thì con cũng phải chữa khỏi cho mẹ. Chỉ là trái tim có vấn đề thôi mà? Không sao đâu, lấy tim của con đổi cho mẹ!”
Mẹ nó, làm như chỉ có các người biết diễn kịch vậy? Chẳng lẽ tôi không biết sao?
Trong mấy vở kịch nam chính cắt thịt làm thuốc dẫn không phải các người thấy rất cảm động sao, rất thích nghe mà?
Bây giờ tôi lập tức đổi tim cứu mẹ chồng này!
Còn sợ không dọa chết các người à!
Cô vừa nói vừa kích động lên, thừa dịp trong phòng chen chúc nhiều người cô đẩy Lục Chính Hành ra để anh ta ngăn cản anh cả Lục.
Sau đó cô trơn tru một đường chạy đến giường, một tay xốc Lục Tâm Liên lên, nhanh chóng điểm một cái lên huyệt nội quan ở cổ tay trái của bà Lục.
Gần đây Lâm Uyển đang luyện tập cơ bắp, so với trước đây lực tay tăng thêm không ít, cô cứ bóp như vậy bà Lục lập tức mềm nhũn, trực tiếp kêu ôi chao ôi chao.
Lục Tâm Liên nhào lên thét chói tai: “Cô làm cái gì vậy!” Anh cả Lục cũng muốn tiến lên trước lại bị Lục Chính Hành ngăn lại.
Lâm Uyển không hề nương tay đẩy ngã Lục Tâm Liên, đẩy mạnh cô ta lên bệ cửa sổ, cô hét lên: “Tôi là bác sĩ, tôi muốn cấp cứu cho mẹ chồng, các người đừng có mà quấy rầy! Nếu như mẹ xảy ra chuyện bất trắc gì chính là do các người!”
Cô vừa la hét vừa đưa tay vào túi sờ soạng, lấy ra một bao châm trong rương trữ vật của hệ thống. Chỉ thấy tay phải Lâm Uyển lắc một cái, bao châm lập tức phần phật trải trên giường, cô nhanh chóng nhặt lên một cây châm lấy máu thô nhất chính xác đâm vào nội huyệt nội quan của bà Lục.
Á—— Bà Lục đau đến mức ngồi bật dậy.