Cũng giống như khi bọn họ đùa cợt chê cười người ta trong thôn ăn không nổi cơm, phụ nữ có chồng biếng làm tham ăn, vậy cậu bé có thể chịu không nổi, dù sao còn cần mặt mũi mà.
Mà nếu muốn học, đã mất sức lực, đương nhiên phải đạt tới hiệu quả tốt nhất, lấy được thành tích tốt nhất, nếu không thực có lỗi với sự vất vả của cậu bé.
Lục Minh Thụy: “Tuấn Tuấn, sau này nếu em đọc nhiều sách như thế, anh với chị gái may túi xách mới cho em nhé?”
Lục Nhất: “Cảm ơn.” Cậu bé lấy ra một đồng tiền từ trong túi dắt ở thắt lưng đưa cho Lục Minh Thụy.
Lục Minh Thụy nói không cần, Lục Nhất lại bảo cậu bé nhận.
“Chúng ta đây là giao dịch tiền tài.”
Lục Minh Thụy: “…”
Lục Niệm Thư: “Tuấn Tuấn thực sự rất giỏi, hiểu rất nhiều.”
Lục Minh Quang: “Chúng ta đi bệnh viện nhìn xem.” Là lúc dẫn em trai đến bệnh viện nhìn bản lĩnh của mẹ cậu bé rồi.
Trước kia Lục Nhất cũng đi, nhưng cậu bé chính là bị động mang đi, mà không phải thật sự muốn đi chơi hoặc là nhìn cái gì.
Trên đường, Lục Nhất hỏi Lục Minh Quang: “Em muốn để người ta giúp em làm thí nghiệm chuột đồng, chim sẻ.”
“Để làm gì?” Lục Minh Quang bỗng chốc cũng không hiểu được ý tứ của cậu bé.
Lục Nhất: “Học giải phẫu.”
Lục Minh Quang muốn nói em còn nhỏ, trước tiên đọc sách đi, lại nhớ tới khi mẹ đi giảng bài cho các học sinh, đều là vừa giảng bài vừa thực tiễn, hơn nữa cũng có phòng thí nghiệm, phòng giải phẫu. Đáng tiếc cậu bé chưa từng đi qua phòng giải phẫu, cũng không phải tất cả học sinh đều được cho phép vào phòng giải phẫu.
“Ngày mai chúng ta cùng đi bắt.”
Lục Nhất: Không muốn nhúc nhích.
Lục Minh Quang lập tức hiểu ý của cậu bé: “Chúng ta làm công cụ, trước tiên đến một phòng trống bắt chim sẻ, rất dễ dàng.”
Mẹ nói người lười biếng thúc đẩy khoa học phát triển, thật sự có đạo lý, theo đuổi hiệu suất cao, tiết kiệm động lực, nói nhỏ như mèo cũng là vì dùng ít sức, lười làm.
Bọn họ vào phòng khám bệnh của bệnh viện, thì thấy Lâm Uyển đang họp với Khưu Thủy Anh và các bác sĩ, thương lượng vấn đề về phụ nữ có thai Khưu Thụy Nga.
Lâm Uyển: “Tình huống này của cô rất nguy hiểm, sau này nhất định phải cẩn thận một chút.”
Từ khi đại đội Ngũ Liễu có bệnh viện, Lâm Uyển vẫn bảo các đại đội tuyên truyền chuyện khám thai. Bác sĩ chân trần trong thôn phải khám thai miễn phí cho các phụ nữ có thai, nếu phụ nữ có thai không tiện vậy phải qua khám, nếu có tình huống không xác định phải đúng lúc đến bệnh viện kiểm tra.
Nhưng vẫn có người không chịu đến, hoặc là cảm thấy không cần thiết.
Khưu Thụy Nga không phải người đại đội Ngũ Liễu, mà là thôn họ Khưu cách bảy dặm, nhưng trải qua giao thông thuận tiện, gần như là đường thẳng, người trong nhà cùng đến một chuyến cũng không phiền phức.
Chồng của Khưu Thụy Nga vẫn có chút không cho là đúng: “Bác sĩ, ăn ngon ngủ ngon, làm sao có nguy hiểm chứ?”
Lâm Uyển liếc mắt nhìn anh ta: “Ăn ngon ngủ ngon, vì sao các người đến bệnh viện?”
Sắc mặt anh ta ngượng ngùng, sờ cái mũi, cười nói: “Đây không phải vợ tôi có hơi đau bụng sao.”
Sắc mặt Lâm Uyển nghiêm túc nói: “Có vài vấn đề nhất định phải cho các người tự mình biết, tự mình chú ý mới được, lỡ như không chú ý xảy ra vấn đề vậy phiền toái.” Cô trực tiếp đem bức tranh sơ đồ nhau thai tiền đạo cho bọn họ xem: “Siêu âm kiểm tra ra cô bị bệnh hung hiểm nhất, cuống rốn vừa lúc ngăn chặn cổ tử cung.”
Khưu Thụy Nga nóng nảy: “Bác sĩ, như vậy còn sinh thế nào?”
Khưu Thủy Anh: “Không phải có bác sĩ Lâm sao? Chắc chắn phải mổ bụng.”
Chồng Khưu Thụy Nga vừa muốn nói không thể mổ bụng, lại bị Khưu Thủy Anh trừng mắt liếc nhìn một cái, anh ta nhanh chóng câm miệng.
Nhà mẹ đẻ của Khưu Thủy Anh là thôn của anh ta, anh ta họ Vương, ở thôn họ Khưu là họ nhỏ, họ Khưu là thế gia vọng tộc có thế lực. Nếu có vấn đề đến lúc đó Khưu Thủy Anh trở về nói một tiếng, nhà họ Khưu xé anh ta.
Lâm Uyển: “Theo sự lớn lên của đứa nhỏ, rất có thể sẽ xuất hiện không có cảm giác đau xuất huyết nhiều, hơn nữa sợ khi ngủ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu không đúng lúc phát hiện, vậy không có hy vọng.”
Sắc mặt Khưu Thụy Nga đều thay đổi, chồng cô ta vẫn có chút mờ mịt: “Bác sĩ, vì sao gọi là không có cảm giác đau?”
Xuất huyết nhiều như thế sao có thể không đau chứ?
Lâm Uyển: “Cuống rốn ở trong tử cung, phụ nữ có thai không cảm nhận được nó, nó xuất huyết tự nhiên cũng sẽ không đau. Nếu tới gần kỳ sinh, có thể sẽ xảy ra cuống rốn tách sớm mà xuất huyết.”