Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo

Chương 19


Translator: Y Na Thố ThốÔng cụ không cho đám người có thời gian ngạc nhiên, tạch tạch tạch đã nói rõ kế hoạch của mình: "Cái nhà này là của cha và mẹ các con, đất là của các con mỗi nhà một miếng, bốc thăm quyết định vị trí.

""Trước khi xây xong nhà mới, các con vẫn có thể sống trong căn phòng hiện tại của mình.

"Theo quy định của thôn, ruộng tư chia theo đầu người mỗi nhà các con, hai con gà không đủ chia nên để lại nhà cũ, đến khi nào gà ấp ra thì chia cho các con sau.

""Hai con lợn cũng để lại nhà cũ, bốn phòng các con thay phiên nhau cho chúng ăn, đến dịp Tết nộp lên một con, con còn lại giết lấy thịt.


Cho dù là thịt, thức ăn hay công điểm, hối đoái, tất cả đều được phân chia theo đầu người!""Năm trăm đồng tiền sẽ chia làm sáu phần, cha và mẹ các con một phần, bốn phòng các con mỗi phòng một phần, còn lại một phần chia cho những đứa trẻ chưa lập gia đình.

Tuy không nhiều nhưng cũng coi như là tâm ý của ông bà.

""Đồ vật còn lại cũng chia thành năm phần!""Bây giờ cha và mẹ các con vẫn còn khỏe mạnh, không muốn can thiệp vào cuộc sống của các con, chờ đến khi chúng ta không còn hoạt động được nữa, sẽ đến lượt các con thay phiên nhau chăm sóc.

""Trước đây, mỗi phòng các con đều cho hai chúng ta hai mươi đồng, năm mươi cân lúa mì, một trăm cân ngô và ba trăm cân khoai lang một năm.

""Đến lúc hai vợ chồng chúng ta có các khoản chi lớn, bốn anh em các con lại chia đều sau!"Hầu hết người già sẽ sống với đứa con lớn nhất, hoặc là đứa con mình thiên vị, tài sản trong nhà cũng sẽ tự nhiên nghiêng về một hai phòng, mà đối với những đứa con không thích, thậm chí còn có thể cho bọn chúng tay trắng ra ở riêng!Phương thức phân chia này rất công bằng công chính, trong mười dặm tám thôn cũng không nhà ai được như vậy, đồng thời cũng khiến cho bất cứ ai có mặt đều không thể từ chối.

Mỗi phòng đều có miếng đất riêng, lương thực, hơn tám mươi đồng, còn được chia thịt lợn, nhất định có thể cho bọn họ một cuộc sống sung túc sau khi chia nhà.

Trong lòng Kha Ân Thục có chút bất an, luôn cảm thấy ông bà cụ đang chặn lại nước cờ lớn của mình, nếu không, dựa vào sự yêu thương bọn họ dành cho những phòng khác, sao có thể làm ra một hành động sáng suốt như chia nhà?Chẳng lẽ bọn họ chỉ tỏ vẻ công bằng trước mặt đám người trưởng thôn, bịt miệng đám người, sau khi đóng cửa lại âm mưu tính kế khác?Cô ta lạnh lùng liếc nhìn Kha Mỹ Ngu đang ở bên cạnh bà cụ một cái, vẫn cảm thấy muốn để trái tim cha mẹ lạnh lùng hoàn toàn với đám người này, tốt nhất là viết một tờ giấy đoạn tuyệt quan hệ.


Tránh khỏi việc mình trọng sinh đến, còn phải làm con bò cho Kha Mỹ Ngu kéo xe!Kha Mỹ Ngu ngũ quan linh mẫn, cho dù không sử dụng dị năng cũng có thể nghiêng đầu phát hiện ra sự oán giận từ nữ chính.

Cô cười khẽ một tiếng: "Em tám, thật xin lỗi, tối hôm qua chị dậy đi vệ sinh, vô tình nghe được cuộc nói chuyện của em với cha mẹ.

""Gia đình em muốn chia nhà thì cứ nói, nhưng đừng tính toán thiệt hơn với người nhà.

""Em vớt được Vu Kính Nguyên từ tay chị, là bởi vì chị không muốn từ đầu, nên tặng cho em cũng không sao.

""Nhưng mà ông bà nội lớn tuổi rồi, rất coi trọng thể diện và thanh danh của nhà họ Kha, không chịu nổi sự giày vò của người trẻ tuổi.


""Bây giờ chia nhà rồi, ai nấy đều sống cuộc sống riêng, không liên quan đến nhau, nếu không, chắc chắn chị sẽ khiến em phải hối hận xanh ruột!"Kha Ân Thục không khỏi trừng mắt nhìn cô chằm chằm, sao trên đời này lại có loại người đáng ghét như vậy chứ?Kha Mỹ Ngu giống như một tấm gương thấu thị, không chỉ soi được toàn bộ những suy nghĩ trong lòng cô ta mà còn trực tiếp tiết lộ chúng cho mọi người.

Đột nhiên Kha Ân Thục mỉm cười: "Chị bảy, em thực sự rất xin lỗi về chuyện hôn sự.

""Bây giờ mọi thứ đã trở thành sự thật, chị nên học cách buông bỏ, bình tĩnh tiến về phía trước.

".

Bình Luận (0)
Comment