Chương 1013: Cố Minh Nguyệt Năm Lần Bảy Lượt Tìm Cô 3
Chương 1013: Cố Minh Nguyệt Năm Lần Bảy Lượt Tìm Cô 3
Chương 1013: Cố Minh Nguyệt Năm Lần Bảy Lượt Tìm Cô 3
Đối mặt với sự chất vấn lạnh lùng của Cố Minh Thành, ông cả Cố chỉ yên lặng.
Cho dù ban đầu ông ấy tái hôn với suy nghĩ thế nào, Vu Hiểu Lan có thể tùy tiện đối xử với con gái út như vậy quả thực do bà ta biết làm bộ làm tịch, nhưng cũng do ông ấy cố ý dung túng.
Chính vì điều này, Cố Minh Thành vẫn luôn không thể tha thứ cho họ.
Ông cả Cố đuối lý, không tiện nhắc đến con gái út nữa, chỉ nói: "Cho dù nói thế nào, Minh Nguyệt cũng tính là em gái con, các con và con bé sống cùng nhau mấy năm cũng có chút tình cảm. Con bé một mình đến thủ đô, các con có thể chăm sóc con bé một chút không? Một mình một đứa con gái, lại từng ly hôn, không quen thuộc với cuộc sống con người bên đó..."
Nghe bên kia hồi lâu không có âm thanh gì, ông cả Cố nói đến cuối cùng, âm thanh càng ngày càng nhỏ.
Phản ứng của Cố Minh Thành ngay lúc đó là trực tiếp cúp điện thoại.
Trần Ngải Phương thầm lắc đầu, cảm thấy ông cả Cố có phần nghĩ quá đơn giản.
Hoặc là ở trong lòng ông ấy, bây giờ không phải con gái út đang sống rất tốt sao? Hơn nữa còn gả cho một người chồng ưu tú, thi lên đại học, đến thủ đô, nghe nói ba mẹ chồng yêu thương, không phải lo chuyện gì...
Nếu phải so sánh, người vợ và con trai phải kiếm ăn trong đất vô cùng đáng thương, ngay cả con gái riêng của vợ đã từng ly hôn cũng đáng thương.
So sánh như vậy lại cảm thấy con trai lớn và con gái út sống yên ổn giúp đỡ họ một chút cũng là điều nên làm.
Nhưng dựa vào đâu chứ?
Lúc đầu khi bọn họ sống không tốt, cũng không thấy Vu Hiểu Lan, Cố Minh Nguyệt giúp đỡ họ, sao đến khi họ sống tốt lại phải đi giúp đỡ Cố Minh Nguyệt?
Trần Ngải Phương cũng bị sốc trước hành vi quá là đương nhiên của ông cả Cố.
"Không kỳ lạ." Cố Di Gia bình tĩnh nói: "Suy cho cùng mẹ em chết sớm, sau đó em và anh em không sống cùng ông ấy, hơn nữa cũng không hiếu thuận với ông ấy, còn lạnh mặt với ông ấy... Nếu so sánh, người vợ và con trai con gái bầu bạn bên cạnh ông ấy có thể gặp mặt, thân mật với nhau hàng ngày, đương nhiên sẽ quan tâm hơn một chút.
Con người đều có lòng thiên vị, ông cả Cố chỉ là người vô cùng thiên vị mà thôi.
Tuy rằng nói như vậy nhưng người tốt tính như Trần Ngải Phương cũng không nhịn được mà tức giận.
Càng không cần nói mấy đứa Bảo Sơn và Bảo Hoa, trong lòng cũng rất không thoải mái.
Phong Bắc Thần: "Làm như thế quá đáng thật đấy, nếu như ba cháu dám làm như vậy, cháu lập tức đoạn tuyệt quan hệ với ông ấy."
"Đừng nói lung tung!" Cố Di Gia đánh cô ấy một cái, buồn cười nói: "Anh cả còn lâu mới như vậy, chị dâu cả tốt thế, các cháu cũng tốt thế, anh ấy không nỡ đâu!"
Phong Bắc Thần cười hì hì: "Cháu chỉ ví dụ mà thôi."
"Như vậy càng không được, thế là sỉ nhục anh cả!" Vẻ mặt Cố Di Gia nghiêm túc.
Ông cả Cố là ai chứ, sao có thể so sánh với người nhà họ Phong? Không nói đến sự cống hiến của nhà họ Phong với quốc gia, chỉ riêng phẩm hạnh của họ, có nặn một trăm ông cả Cố lại với nhau cũng không so được.
Tuy rằng ông cả Cố là ba của cô cả đời này, nhưng cô thật sự thấy chướng mắt.
Người ba trong lòng cô mãi mãi chỉ có vị ở hậu thế kia, đó mới là người ba thật sự.
Lúc này lại đến lượt Trần Ngải Phương đánh Cố Di Gia: "Em đừng nói bừa như thế."
Cho dù ông cả Cố thật sự không tốt, cũng không thể nói thẳng ông ấy không tốt, nhỡ đâu bị người khác nghe được sẽ nói cô bất hiếu.
Cố Di Gia mang vẻ mặt vô tội: "Ở đây cũng không có người ngoài."
Phong Bắc Thần cười hì hì ở trong lòng, vẻ mặt vui vẻ, thím út nói cô ấy không phải là người ngoài đó! Ừ, đương nhiên cô ấy không phải người ngoài, cô ấy sẽ đứng về phía thím út.
Đối với Cố Minh Nguyệt, ý của Cố Minh Thành là không cần quan tâm đến cô ta.
Trần Ngải Phương nói: "Thủ đô lớn như vậy, không ngờ em lại gặp phải cô ta. Anh em nói không cần quan tâm, gặp thì chào hỏi, đường là do con người đi mà thành, tự cô ta chọn đến thủ đô, vậy thì phải tự chịu trách nhiệm với bản thân."
Họ cũng không phải là ba mẹ của Cố Minh Nguyệt, cô ta muốn làm gì không liên quan đến họ. Không bằng chẳng qua lại như trước kia, giữ lại thể diện cuối cùng cho nhau.
Cố Di Gia gật đầu, cũng không để Cố Minh Nguyệt vào trong lòng.
Chỉ là cô không ngờ cô không để Cố Minh Nguyệt vào trong lòng, Cố Minh Nguyệt lại đến Đại học Thủ Đô tìm cô.