Chương 214: Bọn Họ Không Có Đối Tượng Phù Hợp 4
Chương 214: Bọn Họ Không Có Đối Tượng Phù Hợp 4
Chương 214: Bọn Họ Không Có Đối Tượng Phù Hợp 4
Cố Di Gia vừa nấu cơm xong thì Trần Ngải Phương về đến nhà. Trần Ngải Phương thấy cô đang nấu ăn trong bếp thì bị doạ sợ, sợ nhiệt độ trong bếp quá cao sẽ khiến cô bị cảm, vội vàng đuổi cô ra ngoài.
Cố Di Gia đành phải ngồi ở cửa bếp giúp chị dâu rửa rau, vừa rửa vừa nói: "Chị dâu, em nấu được mà."
"Chuyện đó phải đợi sức khỏe của em tốt hơn đã." Trần Ngải Phương nói: "Đến lúc đó nếu em muốn học nấu ăn thì chị sẽ dạy em." Trần Ngải Phương nhanh chóng nấu xong các món ăn, lúc này đoàn trưởng Cố cũng đã về.
Buổi trưa hai đứa trẻ ăn cơm ở trường.
Nhà trường sẽ cung cấp bữa trưa cho bọn trẻ, chỉ cần đóng một ít tiền, cũng không quá nhiều vì còn có tiền trợ cấp của quân đội. Nhiều phụ huynh cho con ăn trưa ở trường, nghỉ ngơi luôn ở trường, tất nhiên nếu muốn thì vẫn có thể đón về, tùy phụ huynh lựa chọn.
Trần Ngải Phương nghĩ rằng nếu mọi người đều cho ăn trưa ở trường thì cô ấy cũng hai đứa trẻ cũng nên ăn, để hình thành thói quen sống với tập thể, cô ấy cũng thoải mái nộp thêm tiền.
Sau khi ăn trưa xong, Trần Ngải Phương và Cố Minh Thành chợp mắt một lát rồi tiếp tục đi làm. Đến chập tối, Cố Di Gia do dự một lát, quyết định không đón hai đứa nhỏ, hy vọng mình không xuất hiện thì có thể khiến tin đồn dịu đi.
Chuyện này tất nhiên là không thể.
Ban ngày người thân của quân nhân đều bận rộn, cho dù tin đồn có lan truyền thì cũng sẽ chỉ lan truyền trong đám người bọn họ, không truyền ra ngoài. Đến tối, khi đàn ông về nhà ăn cơm, chuyện này mới được nhắc đến trên bàn ăn của nhiều gia đình.
Người bất ngờ nhất chính là là đoàn trưởng Du của trung đoàn 4.
"Cái gì? Đoàn trưởng Phong có bạn gái, bạn gái của cậu ấy là em gái đoàn trưởng Cố?" Mặt anh ấy đầy vẻ không thể tưởng tượng được.
Phương Mỹ Hà quở trách, nói: "Anh kinh ngạc như vậy làm gì? Không phải chỉ là đoàn trưởng Phong có người yêu thôi sao?"
Đoàn trưởng Du sờ cái đầu đinh của mình: "Không phải là do anh bị dọa sợ hả? Đoàn trưởng Phong đó... Haiz, tuy cậu ấy quả thực rất đẹp trai nhưng cậu ấy chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người khác sợ hãi, rất nhiều cô gái đã từng bị cậu ấy dọa cho phát khóc, thực sự không thể tưởng tượng được cậu ấy lại có người yêu."
Những lời này quả thực rất "chua", chua đến mức Phương Mỹ Hà cũng không chịu nổi.
Phương Mỹ Hà cố ý nói: "Nói không chừng đoàn trưởng Phong sẽ không lạnh lùng với người mình thích đây? Trước đây anh ấy như vậy có lẽ là vì chưa gặp được cô gái mình thích."
Đoàn trưởng Du nghe xong càng thêm chua: "Vợ ơi, em chắc chắn đoàn trưởng Phong thực sự yêu em gái của lão Cố chứ? Có phải là nói dối không vậy?"
Tin tức này đột nhiên truyền ra, anh ấy cảm thấy độ tin cậy không cao.
Bởi vì anh ấy chưa từng nghe đoàn trưởng Cố hay đoàn trưởng Phong đích thân nhắc tới, đương sự chưa nói, cho dù bên ngoài có đồn đại sôi nổi như thế nào cũng không tính. Nếu đoàn trưởng Phong thực sự có người yêu, anh ấy không việc gì phải che giấu.
Phương Mỹ Hà nói: "Rất nhiều người trong khu tập thể nói như vậy mà, chắc là thật đấy? Nghe nói hôm qua đoàn trưởng Phong còn đặc biệt cùng em gái của đoàn trưởng Cố đi đón mấy đứa trẻ tan học. Anh nghĩ người như đoàn trưởng Phong có giống người sẽ cùng đồng chí nữ đi đón trẻ con không?"
Đoàn trưởng Du nghiêm túc lắc đầu, quả thực không giống.
"Cho nên, tin đồn này vẫn đáng tin cậy." Phương Mỹ Hà nói xong, vẻ mặt đầy kỳ quái: "Thật không ngờ, vốn dĩ trước đó đoàn trưởng Phong không phải không muốn kết hôn, mà là vì chưa gặp được cô gái mình thích. Có lẽ ánh mắt của anh ấy quá cao, những cô gái bình thường không thể lọt vào mắt xanh của anh ấy, chỉ có những mỹ nhân như em gái của đoàn trưởng Cố mới có thể lọt vào mắt xanh kia thôi."
Lần trước khi gia đình đoàn trưởng Cố đến quân đội, cô ấy tan làm về qua đúng lúc nhìn thấy em gái của đoàn trưởng Cố được dìu xuống khỏi xe, đó thực sự là một cô gái xinh đẹp như thần tiên, mỗi lần nhớ lại cảnh tượng đó, cô ấy đều cảm thấy choáng ngợp.
Vì vậy khi nghe tin người yêu của đoàn trưởng Phong là cô, Phương Mỹ Hà gần như không có chút đố kỵ nào, trái lại còn coi đó là chuyện đương nhiên.
Thật ra ban đầu cô ấy cũng thích Phong Lẫm, muốn gả cho anh, đáng tiếc anh không có tình cảm gì với mình, thậm chí khi đó anh còn không biết bản thân bị gọi đến để xem mắt.
Đoàn trưởng Du cảnh giác hỏi: "Vợ ơi, em đang nghĩ gì thế? Ánh mắt của đoàn trưởng Phong cao hay không không liên quan gì đến chúng ta, trong mắt anh, vợ anh mới là người đẹp nhất."
Phương Mỹ Hà nhìn anh ấy một cái, biết rằng người đàn ông này lại đang ghen. Cô ấy đã từ bỏ đoàn trưởng Phong rồi, nhưng người này vẫn không tin, thường ghen với anh, khiến cô ấy thật muốn cạn lời luôn.
"Em không nghĩ gì cả, anh mau ăn đi." Phương Mỹ Hà gõ gõ bát: "Không biết khi nào đoàn trưởng Phong và em gái của đoàn trưởng Cố sẽ kết hôn, lúc đó bọn họ có tổ chức hôn lễ trong quân đội không nhỉ..."
Đoàn trưởng Du: "... Vợ ơi, chúng ta đừng nhắc đến họ nữa, được không?"