Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 259 - Chương 259: Phản Ứng Của Lão Cố 4

Chương 259: Phản Ứng Của Lão Cố 4 Chương 259: Phản Ứng Của Lão Cố 4 Chương 259: Phản Ứng Của Lão Cố 4
"Thật sao ạ?" Cố Di Gia nhìn anh ấy với vẻ đầy khó hiểu, cô vẫn chưa hiểu rõ tại sao anh trai mình lại đột nhiên như vậy.

Cũng không thể trách cô không nhạy bén trong vấn đề này được, bởi vì ở kiếp này hay kiếp trước thì anh trai luôn đối xử rất tốt với cô, anh ấy chưa bao giờ tỏ ra khó chịu trước mặt cô, dù cô có làm gì thì anh ấy cũng luôn tôn trọng quyết định của cô, anh ấy chỉ đứng bên cạnh chỉ bảo cô, không hề can thiệp.

Chính vì như thế nên tất nhiên cô sẽ cảm thấy việc mình tìm bạn trai, còn tìm một người bạn trai đáng tin cậy như vậy, anh trai chắc chắn sẽ ủng hộ cô.

Trần Ngải Phương dùng khuỷu tay mình khẽ khều khều Lão Cố, ý bảo anh ấy cũng tém tém lại.

Lão Cố luôn nghĩ rằng em gái mình bệnh tật yếu ớt, không chịu được kích thích, rất ít khi bày ra vẻ mặt khó ở trước mặt cô, thậm chí anh còn phải kiềm chế lại khí chất trên người mình, sợ làm cô sợ.

Anh ấy như thế này chẳng phải sẽ khiến tâm trạng của cô em chồng khó chịu sao?

Cố Minh Thành chỉ có thể cố kiềm chế lại cảm xúc của mình, kiềm chế đến nỗi tim gan như muốn nổ tung.

Bữa cơm này, anh ấy nuốt rất khó khăn, thỉnh thoảng anh ấy lại dùng ánh mắt hình viên đạn đục xẻo Phong Lẫm đang ngồi đối diện mình, đặc biệt là khi nhìn thấy giữa Phong Lẫm và em gái mình rõ ràng không có sự giao tiếp nào nhưng cái bầu không khí vô hình giữa hai người thỉnh thoảng đưa mắt nhìn nhau lại làm cho người ta biết rõ sự mập mờ giữa hai người.

Anh ấy càng tức giận hơn.

Còn Phong Lâm thì tỏ ra thờ ơ.

Hay nói cách khác, anh đã sớm chuẩn bị tinh thần sẽ bị ông anh vợ này ghét bỏ, chẳng qua là một vài ánh mắt hình viên đạn thôi mà, sợ cái gì? Đàn ông mà muốn lấy vợ thì phải mặt dày.

Chỉ là Phong Lẫm không ngờ khi vừa ăn xong, ông anh vợ mình lại hùng hổ lên cơn điên.

"Lão Phong, đã lâu rồi chúng ta không so tài với nhau, hay là bây giờ chúng ta đi làm vài chiêu?"

Cố Di Gia ngạc nhiên nhìn họ: "Anh ơi, so tài gì chứ? Vừa ăn cơm xong đừng vận động mạnh như vậy. Còn nữa, anh không nghỉ ngơi một lát sao ạ?"

Cố Minh Thành nhìn bắp cải nhỏ nhà mình, miễn cưỡng nở một nụ cười: "Không cần, trước đây khi bận, không ngủ mấy ngày liền cũng là chuyện bình thường."

Cố Di Gia: "..."

Cô quay lại nhìn Phong Lẫm, thấy Đoàn trưởng Phong bình tĩnh gật đầu: "Được thôi." Dù sao thì phải để ông anh vợ trút giận một chút, thà trút giận bây giờ còn hơn là để nó tích tụ dần dà.

Sau đó cả hai cũng không hề nghỉ ngơi, trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài.

Cố Di Gia: "..."

Cố Di Gia đi theo ra cửa, lo lắng nhìn họ.

Dù cô có ngốc đến đâu thì cô vẫn có thể nhìn ra anh trai mình đang tức giận, mà người khiến anh trai giận chính là bạn trai của cô.

Phong Lẫm quay đầu nhìn cô, vẻ mặt dịu dàng, nhẹ nhàng nói: "Đừng lo lắng, anh trai em biết chừng mực mà."

Cố Di Gia còn chưa lên tiếng thì đã thấy anh trai mình xì mặt nói: "Còn chưa đi sao?"

Phong Lẫm vội vàng bảo cô về nghỉ ngơi rồi cùng Cố Minh Thành đang xù lông vô cùng khó coi trước mặt mình ra khỏi khu nhà tập thể.

Cố Di Gia đầy lo lắng quay trở lại phòng khách, thấy chị dâu mình đang dọn dẹp bát đĩa, không khỏi nói: "Chị dâu, anh trai, họ..."

"Đừng lo lắng." Trần Ngải Phương mỉm cười trấn an cô: "Lão Cố chỉ đang tức giận chút thôi, đợi anh ấy trút giận xong sẽ ổn thôi, anh ấy là người biết chừng mực mà."

Lại là biết chừng mực.

Nhưng nhìn dáng vẻ vừa rồi của anh trai trông không giống như biết chừng mực.

Cố Di Gia lại hỏi: "Anh trai tại sao lại..."

Trần Ngải Phương nhìn cô với vẻ bất lực: "Không phải năm mới cũng không phải lễ lộc, nhà chúng ta cũng không mời Đoàn trưởng Phong đến làm khách, cậu ấy thình lình đến đây, anh trai em không cần nghĩ cũng biết tại sao, tất nhiên là tức giận rồi."

Người em gái mà mình nâng niu bấy lâu nay, đột nhiên có bạn trai, cho dù anh ấy đã chuẩn bị tinh thần từ sớm thì cũng sẽ tức giận, còn không cho Lão Cố trút giận một chút sao?

Sắc mặt Cố Di Gia có chút ửng đỏ, lẩm bẩm nói: "Thì ra là vậy ạ, em còn đang nghĩ đợi lát nữa sẽ tự mình nói chuyện này với anh trai."

Anh trai là người quan trọng nhất của cô, cô tìm được bạn trai, chắc chắn sẽ nói cho anh trai biết.

Trần Ngải Phương nghĩ thầm, chỉ sợ anh trai em nghe xong sẽ càng tức giận hơn.

Tuy nhiên, quá trình này vẫn rất cần thiết, đợi Lão Cố trút giận xong thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Cố Minh Thành vừa làm anh vừa làm cha nuôi nấng em gái mình nên người, anh ấy bảo vệ cô như bảo vệ một đứa con trẻ, một ngày nào đó đứa con mà anh ấy nuôi nấng trưởng thành rồi có bạn trai, bảo anh ấy không có chút phản ứng nào là điều không thể.

Giống như sau này khi Bảo Hoa lớn lên, quen bạn trai, có lẽ phản ứng của Lão Cố cũng sẽ như này.
Bình Luận (0)
Comment