Chương 365: Giục Kết Hôn, Giục Sinh Con 3
Chương 365: Giục Kết Hôn, Giục Sinh Con 3
Chương 365: Giục Kết Hôn, Giục Sinh Con 3
Cô ấy nhắc tới dịp Tết vừa qua, khi bị hối lấy chồng sinh con, hai chị em sẽ hợp sức cùng nhau chạy trốn.
Phương Mỹ Di nói: "Em không còn cách nào. Chị Mỹ Hà, chị là người đã có gia đình, em không thể chen vào được nên phải rời đi với người chưa lập gia đình."
Nghe cô ấy nói vậy, Phương Mỹ Hà phải nhìn qua Cố Di Gia.
Đây không phải lần đầu tiên cô ấy gặp Cố Di Gia, nhưng đây là lần đầu tiên cô ấy tiếp xúc gần gũi với cô như vậy, có thể tưởng tượng được tác động mạnh thế nào.
Một cô gái xinh đẹp như vậy nhìn từ xa như một bức tranh, khi nhìn gần lại càng thấy xinh đẹp không chút tỳ vết.
Đoàn văn công không thiếu những cô gái xinh đẹp, Phương Mỹ Hà đã thấy rất nhiều cô gái xinh đẹp trong đoàn văn công, nhưng vẫn thấy hiếm ai sánh bằng vẻ đẹp của Cố Di Gia, cô dường như phát sáng giữa đám đông.
Cô ấy cười hỏi: "Đồng chí Cố, cô có muốn tham gia đoàn văn công không? Cô xinh đẹp như vậy, nếu không tham gia đoàn văn công thì thật đáng tiếc."
Phương Mỹ Di không nhịn được nên nói: "Chị Mỹ Hà, chị đừng thấy một cô gái nào đẹp cũng mời gia nhập vào đoàn văn công được không?"
Cô ấy lén nhìn Cố Di Gia, phát hiện sắc mặt cô trắng bệch hơn người bình thường, không biết là do sức khỏe kém hay đang bị bệnh.
Cố Di Gia nói: "Cảm ơn chị Mỹ Hà. Tôi đã quá tuổi rồi không thích hợp tham gia đoàn văn công đâu."
"Thật ra cô cũng không tính là quá lớn, cô mới mười chín thôi phải không?" Phương Mỹ Hà vẫn nhìn Cố Di Gia nói: "Không ngờ đoàn trưởng Phong lại thích người như vậy nhưng tôi cũng có thể hiểu được."
Cố Di Gia chớp mắt nói: "Thật ra sau Tết tôi đã hai mươi rồi."
"Hai mươi thì vẫn còn trẻ mà." Phương Mỹ Hà cười nói: "Nhìn tôi này, năm nay đã hai mươi sáu tuổi rồi, tôi vẫn thấy mình còn trẻ."
Dù sau khi kết hôn cô ấy đã lui về sau, nghỉ biểu diễn, nhưng cô ấy vẫn làm nhân viên trong đoàn văn công.
Thấy cô ấy không ngừng đặt câu hỏi, Phương Mỹ Di bất đắc dĩ nói: "Chị Mỹ Hà, chị vẫn còn tức giận vì lần xem mắt với đoàn trưởng Phong nhưng mà không có ai đến hả?"
Phương Mỹ Hà bĩu môi: "Chị không thèm! Đoàn trưởng Du của chị rất tốt. Bây giờ chị không muốn có con, anh ấy cũng không hối thúc chị. Chọn lão Du nhà chị là một lựa chọn đúng đắn nhất trong cuộc đời."
"Vậy thì tốt." Phương Mỹ Di gật đầu, kéo Cố Di Gia đến nói: "Bây giờ Gia Gia là bạn của em, em không muốn chị có ác cảm gì với cô ấy cả."
Phương Mỹ Hà cũng biết được chút tính cách của em họ mình, cô ấy làm vậy không có gì đáng ngạc nhiên.
Cô ấy ngồi xuống trò chuyện với Cố Di Gia, hỏi một câu hỏi giống với các thím các bác gái bên ngoài: "Khi nào cô và đoàn trưởng Phong sẽ kết hôn?"
Cố Di Gia nói: "Còn phải xem ý của anh ấy nữa."
"Thật sao?" Phương Mỹ Hà nhìn cô với vẻ không thể tin được: "Với một cô gái xinh đẹp như cô ở đây, sao đoàn trưởng Phong có thể không mau cưới cô về nhà chứ?"
Cô ấy không tin, khi cô ấy và đoàn trưởng Du đang yêu nhau, đoàn trưởng Du chỉ mong muốn được cưới cô ấy càng sớm càng tốt.
Đàn ông rất thiếu kiên nhẫn khi hẹn hò với một đồng chí nữ xinh đẹp, vì sợ nếu không nhanh chóng cưới người ta về nhà thì sẽ bị cướp mất.
Cố Di Gia nhận thấy tính tình Phương Mỹ Hà cũng rất tốt, là một người rất tươi sáng.
Cô mỉm cười nói: "Thật sự còn tùy theo ý của anh ấy. Tôi đã hỏi anh ấy rồi, anh ấy nói không cần gấp."
Đoàn trưởng Phong không vội vì đang xem tình hình sức khỏe của cô, lần nào Cố Di Gia cũng thích lấy điều này ra trêu chọc anh, bây giờ cô cũng nói như vậy với những người khác.
Dù sao thì đẩy hết sang cho đoàn trưởng Phong là đúng.
Nghe xong, hai chị em nhà họ Phương nói thầm trong lòng, vị đoàn trưởng Phong này làm sao vậy, không muốn mau chóng rước người đẹp về nhà à.
Đáng tiếc họ rất sợ đoàn trưởng Phong nên không dám đi hỏi, vì thế không trả lời được vấn đề này.
Phương Mỹ Di lại hỏi: "Chị Mỹ Hà, chị định khi nào sinh con?"
"Khoảng hai năm nữa." Phương Mỹ Hà nói: "Chị vẫn chưa sẵn sàng, hai năm nữa là chị hai mươi tám, cũng không phải là quá lớn tuổi. Hơn nữa, chị chỉ dự định sinh một đứa con, khi nào sinh cũng được."