Chương 375: Giật Tóc Rách Cả Mảng Đầu 1
Chương 375: Giật Tóc Rách Cả Mảng Đầu 1
Chương 375: Giật Tóc Rách Cả Mảng Đầu 1
Sau khi bước sang tháng ba, thời tiết ngày xuân đã dần ấm áp.
Thời tiết đẹp, Cố Di Gia cũng có thể ra ngoài đi dạo, tuy rằng thi thoảng thời tiết cũng có lúc không tốt, nhưng phần lớn đều là trời đẹp.
Chỉ có lúc mưa xuân, không khí sẽ lạnh đến nỗi run rẩy.
Thời tiết ấm áp, Cố Di Gia cũng bận rộn hơn, bởi vì lúc này số người tìm đến cô may quần áo nhiều hơn, bọn họ đều muốn tìm cô may quần áo khi mùa xuân đến.
Phía khu nhà tập thể bên này, không phải nhà ai cũng túng quẫn, có mấy nhà có cuộc sống cũng khá dư dả, cho nên rất sẵn lòng bỏ ra chịu chi trên phương diện cơm áo. Nhất là những người vừa mới kết hôn không lâu, còn chưa sinh con, hoặc là con còn nhỏ mà trong tay có tiền, đối với việc may quần áo mới này họ vẫn còn rất nhiệt tình.
Tiền Quyên Quyên tới tìm Cố Di Gia may quần áo.
Cô ấy ôm một tấm vải tới, có chút ngại ngùng nói: "Gia Gia, cô xem tấm vải này thích hợp dùng để may loại quần áo nào?"
Trần Ngải Phương nhìn thấy cô ấy thì cười hỏi: "Sao em lại muốn may quần áo? Ơ, loại vải này hình như là lô mới của bên hợp tác xã cung cấp, nhiều người giành quá, lúc chị đến cũng không giành được."
"Đây là do doanh trưởng La nhờ người mang về từ thành phố." Tiền Quyên Quyên giải thích: "Doanh trưởng La nói em không có quần áo mới, bây giờ nhân dịp thời tiết ấm lên, bảo em may hai bộ quần áo mùa xuân để mặc."
Lúc nói lời này, vẻ mặt cô ấy đầy ngọt ngào, Trần Ngải Phương và Cố Di Gia nhìn thấy đều rất chua xót.
Trần Ngải Phương và Cố Minh Thành kết hôn hơn mười năm, đã sớm qua cái thời kỳ ngọt ngào của vợ chồng son.
Về phần Cố Di Gia, cô còn chưa kết hôn, bạn trai thì cũng đang ở bên ngoài chấp hành nhiệm vụ, không biết khi nào mới trở về, muốn khoe tình cảm cũng không tìm thấy người đâu.
Tiền Quyên Quyên không chỉ bảo Cố Di Gia giúp mình may quần áo, còn lấy ra thêm tấm vải khác, nhờ cô may giúp hai bộ quần áo, một bộ cho chị dâu Mạnh Xuân Yến, một bộ cho cháu gái Tiền Ngọc Phượng.
Cô ấy đưa kích thước của chị dâu và cháu gái cho Cố Di Gia, để cho Cố Di Gia dựa vào làm là được.
Trần Ngải Phương nhìn xem một chút, hỏi: "Còn của cháu trai Tiền Đức Thắng của em đâu, không may quần áo mới cho nó sao?"
Vẻ mặt Tiền Quyên Quyên hơi cứng đời: "Quần áo thì Đức Thắng có rất nhiều, còn quần áo của chị dâu thì đã cũ đến mức không thể mặc tiếp nữa rồi, nhiều năm qua cũng không may mới, quần áo của Ngọc Phượng thì đều là do chị em lấy quần áo cũ của mình sửa lại."
Cô ấy nhìn tấm vải mình mang đến, vẻ mặt áy náy nói: "Hơn nữa, những tấm vải em mua đều thích hợp để may quần áo cho nữ, Đức Thắng hả, sau này có vải rồi nói sau."
Cố Di Gia và Trần Ngải Phương đều hiểu được điều gì đó từ những lời này.
Thật ra có mấy lời không cần Tiền Quyên Quyên nói, các cô cũng hiểu được.
Trước kia lúc bà cụ Tiền còn sống, người ta nói bà ta giữ chặt tiền lương của con trai, con gái và con dâu trong tay, tuy rằng bà ta không coi con gái, con dâu và cháu gái là người, nhưng đối xử với cháu trai duy nhất vẫn rất tốt, nghe kể ngoại trừ việc Tiền Đức Thắng thường xuyên có tiền tiêu vặt đi mua kẹo ăn, thì quần áo mới cũng có không ít.
Thế nhưng, ba người Tiền Quyên Quyên, Mạnh Xuân Yến và Tiền Ngọc Phượng, nếu không phải do Tiền Quyên Quyên còn phải đến trường học dạy học, cần ăn mặc có thể diện một chút, e rằng cô ấy cũng không có được mấy bộ quần áo chứ đừng nói đến bộ đồ tươm tất.
Về phần Mạnh Xuân Yến và Tiền Ngọc Phượng, hai người thì một người làm việc ở xưởng dệt, một người vẫn còn là một cô bé, theo suy nghĩ của bà cụ Tiền, mặc đẹp vậy để làm gì? Chỉ tổ lãng phí tiền bạc và vải vóc.
Hiện tại, cuối cùng Tiền Quyên Quyên cũng thoát khỏi sự khống chế của bà cụ Tiền, còn gả cho doanh trưởng La, cuộc sống đó cho dù dùng mắt thường cũng có thể thấy được là tốt lên.
Chính cô ấy thì sống ổn rồi, nhưng cũng không quên quan tâm chị dâu và cháu gái ở nhà mẹ đẻ.
Về phần cháu trai Tiền Đức Thắng, trước kia có bà nội thương yêu cưng chiều, không thiếu một cái gì, suy cho cùng thì trong tư tưởng bà ấy vẫn còn suy nghĩ kia, cho nên cô ấy càng thương chị dâu và cháu gái hơn một chút.