Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 461 - Chương 461: Bồi Bổ Cơ Thể 3

Chương 461: Bồi Bổ Cơ Thể 3 Chương 461: Bồi Bổ Cơ Thể 3 Chương 461: Bồi Bổ Cơ Thể 3
Cố Di Gia lại liếc mắt nhìn cơ thể đoàn trưởng Phong, người chưa trải qua sẽ không biết sức mạnh dưới bộ quần áo kia lớn bao nhiêu. Có lẽ mình quả thật cần bồi bổ một chút, vì hạnh phúc về sau của bản thân, rốt cuộc cũng không thể lại ngất xỉu nữa đúng không? Như vậy chẳng phải là không hưởng thụ được hết sao.

Mùi vị của thuốc bổ không quá lạ, dường như có chút vị ngọt, nhưng Cố Di Gia vẫn không thích mùi thuốc trong miệng.

Sau khi uống thuốc xong, cô nhanh chóng súc miệng rồi ngậm một viên đường, cuối cùng đã loại bỏ gần hết mùi thuốc trong miệng.

Sau đó cô lại giống như một kẻ kém cỏi bị đoàn trưởng Phong cao lớn, dũng mãnh, tinh lực tràn đầy ôm trở về phòng để nghỉ ngơi.

Khi được anh đặt trên giường, khuôn mặt của cô nhăn lại.

"Em khó chịu ở đâu à?" Phong Lẫm lo lắng hỏi.

Cơ thể vợ anh quá yếu ớt, anh đã rất cẩn thận, sợ mình chăm sóc không chu đáo chỗ đó.

Vẻ mặt Cố Di Gia cứng lại, sau đó ghé vào bên tai anh thì thầm nói chỗ khó chịu.

Quả nhiên, không ngoài dự đoán khi cô nhìn thấy vành tai của anh đỏ bừng, điều này khiến cô không nhịn được đưa tay nhéo một cái rồi lại tiến tới hôn một cái, quả nhiên càng đỏ hơn.

Đoàn trưởng Phong ho nhẹ một tiếng, hỏi: "Anh bôi thuốc cho em nhé?"

Dù da mặt Cố Di Gia có dày thì lúc này cũng đỏ lựng lên, cô vội vàng đẩy anh ra: "Không cần anh bôi đâu, em, em tự làm."

"Em có thể làm được sao?" Đoàn trưởng Phong không tin tưởng lắm.

Cô hung dữ nói: "Tại sao không được? Anh đừng có coi thường em!"

Phong Lẫm đi lấy thuốc tới và đưa cho cô.

Đầu tiên Cố Di Gia nhìn thuốc một cái, nó được đựng trong một cái lọ nhỏ và không thể nhìn ra đó là thuốc gì, sau đó cô hỏi anh đây là cái gì.

"Ông nội Hồ cho." Đoàn trưởng Phong bình tĩnh nói, trên mặt không để lộ ra chút biểu cảm gì.

Vẻ mặt của Cố Di Gia lại cứng đờ.

Cho nên, ngoài thuốc bổ thì ông nội Hồ còn chu đáo mà chuẩn bị cả loại thuốc này? Việc này... Việc này có phải chu đáo quá rồi không? Đây có phải là quá lo lắng cho đêm tân hôn của bọn họ không thể tiến hành thuận lợi?

Phong Lẫm nhìn sắc mặt của cô một lúc và nói cho cô một sự thật tàn khốc hơn: "Thật ra anh cảm thấy có lẽ là mẹ anh bảo ông nội Hồ kê đơn thuốc."

Mẹ anh là người từng trải, trước khi kết hôn đoàn trưởng Phong còn nghe bà ấy đề cập qua thì mới biết được cần làm thế nào, chăm sóc vợ như thế nào.

Có lẽ mọi người đều kinh ngạc và sốc rồi sau đó mới bình tĩnh lại.

Lúc này, Cố Di Gia cũng như vậy, cô rất bình tĩnh tiếp nhận ý tốt của mẹ chồng, trốn trong chăn tự mình bôi thuốc, sau đó nằm phịch xuống giường như con cá ướp muối và nhờ đoàn trưởng Phong xoa bóp eo và chân cho cô.

Chẳng mấy chốc thì phát hiện anh ấn rất thoải mái, lực ấn vừa phải, đôi tay này chắc chắn đã từng học qua.

"Ông nội Hồ trước kia từng dạy anh cách xoa bóp huyệt đạo." Phong Lẫm thành thật nói: "Lúc trước anh cũng xoa bóp cho một số đồng đội được huấn luyện quá độ để giúp cơ thể bọn họ tránh bị tổn thương."

Cố Di Gia chợt nhận ra môi trường lớn lên của anh rất đặc thù, anh học hỏi chú Vinh và ông Hồ, học được những thứ này cũng bình thường. Nhưng bây giờ lại rất có lợi cho cô.

Được anh xoa bóp rất dễ chịu nên tâm trạng Cố Di Gia cũng bắt đầu tốt hơn.

Chờ đến khi anh ấn xong thì cô cũng thoải mái mà thiếp đi, cuối cùng cho đến tận buổi trưa cô mới tỉnh lại với tinh thần tốt hơn.

Phong Lẫm không hề rời đi mà vẫn luôn ở trong phòng cùng cô.

Khi tỉnh lại, nhìn thấy người đàn ông ngồi tựa ở trên giường đọc sách, tâm trạng Cố Di Gia tốt đến mức đứng lên và tiến tới hôn anh.

Ánh mắt người đàn ông hơi tối lại, ôm lấy cô, giành quyền chủ động.

Cuối cùng cô ghé vào trong ngực anh, há miệng hô hấp, một bàn tay to lớn mơn trớn khóe môi của cô, lau vết nước đọng trên môi cô, khàn giọng nói: "Gia Gia, đừng chọc ghẹo anh."

Cố Di Gia cảm nhận được cơ bắp anh căng cứng, toàn thân tràn đầy khí nóng, tính công kích cực mạnh.

Cô không khỏi nhớ tới tối hôm qua, trong bóng tối, hình như cũng giống thế này... Không khỏi có chút co người lại, không dám chọc anh, sợ lại làm một lần nữa.

Chỉ là, lá gan của cô xưa nay lớn, sau một hồi, lại nhịn không được làm loạn.
Bình Luận (0)
Comment