Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 472 - Chương 472: Lại Mặt 2

Chương 472: Lại Mặt 2 Chương 472: Lại Mặt 2 Chương 472: Lại Mặt 2
Thấy cô ấy kiên trì, Cố Minh Thành cũng đành thôi, Bảo Hoa và Bảo Sơn cực kỳ thất vọng, hai người đều âm thầm mong chờ cô út nhanh nhanh lại mặt.

Hôm nay là ngày Cố Di Gia lại mặt, Cố Minh Thành sợ hai người quên mất chuyện này nên lúc đi tập thể dục buổi sáng đã nói trước với Phong Lẫm một tiếng.

Còn hai đứa bé, nếu không phải bắt buộc đi học chắc bọn nó đều ở trong nhà chờ Cố Di Gia trở về.

Lúc này nhìn thấy người, Trần Ngải Phương cảm thấy nhìn bao lâu cũng không đủ, cô ấy để hai người đàn ông nói chuyện bên ngoài còn mình thì kéo tay Cố Di Gia vào phòng nói chuyện.

"Gia Gia, như thế nào? Mấy ngày nay có khỏe không?" Cô ấy vừa nói vừa quan sát Cố Di Gia: "Có nghỉ ngơi tốt không?"

Cô ấy lo rằng thay đổi chỗ ngủ nên cô em chồng sẽ không được nghỉ ngơi tốt.

Cố Di Gia cười nói: "Tốt lắm ạ, đoàn trưởng Phong chăm sóc em rất kỹ, chị dâu cứ yên tâm đi."

Biết cô ấy đang lo lắng gì nên Cố Di Gia mới trở về trong trạng thái tốt nhất để mọi người có thể yên tâm rằng cô đang sống rất tốt. Còn chuyện bản thân đã ngủ suốt một ngày không cần phải nói với bọn họ.

Trần Ngải Phương thấy cô tươi cười rực rỡ, bộ dạng rất tốt, cuối cùng cô ấy cũng yên tâm được.

Lúc này, Cố Di Gia đột nhiên tới gần ôm lấy Trần Ngải Phương, cô dụi dụi đầu vào vai cô ấy rồi nói như làm nũng: "Chị dâu, chị không cần lo cho em đâu, hiện tại thân thể của em tốt hơn nhiều rồi, lại gả cho đoàn trưởng Phong, nhân phẩm của đoàn trưởng Phong thì chị có thể tin tưởng mà, sau này em nhất định sẽ hạnh phúc."

Trần Ngải Phương bị cô dụi vào lòng giống như đang ôm một chú chó nhỏ thì cả trái tim mềm nhũn, cô ấy dùng tay vỗ vỗ cô, trên mặt lộ ra một nụ cười.

"Ừ, chỉ cần em sống tốt, chị và anh em yên tâm rồi." Cô ấy dặn dò: "Nếu có chuyện gì không vui nhất định phải về nhà nói với anh chị, biết chưa?"

"Biết rồi ạ!"

Hai chị em trò chuyện một lúc, cuối cùng mới vui vẻ kéo tay nhau ra ngoài.

Sau đó Trần Ngải Phương xắn tay áo vào trong bếp, cô ấy muốn nấu một ít món ngon, dù sao hôm nay cũng là lễ lại mặt của cô em chồng nên không thể ăn uống quá đạm bạc.

Cố Minh Thành nhìn thấy cũng vội vàng theo sau mặc kệ em rể, anh ấy không nỡ để vợ làm việc một mình.

Đương nhiên Cố Di Gia cũng không ngồi yên chờ được ăn, cô kéo tay đoàn trưởng Phong theo vào phòng bếp rồi hỏi: "Anh cả, chị dâu, có cần bọn em hỗ trợ gì không ạ?"

Trần Ngải Phương nói: "Không cần đâu, ở đây còn có anh em mà." Cô ấy nhớ đến cái gì nên nói thêm: "Đúng rồi, trong phòng em còn có quà cưới của mấy người khác gửi tới, hai đứa đi xem đi, đợi lát nữa về thì cầm về luôn."

Cố Di Gia nhìn quanh, thấy ở đây thật sự không cần bọn họ hỗ trợ gì nên kéo tay đoàn trưởng Phong về lại phòng mình.

Hình dáng căn phòng vẫn được duy trì như cũ, giống như cô vẫn còn ở đây, chăn gối trên giường vẫn đủ bộ.

Cố Di Gia thấy cảnh này thì lộ ra một nụ cười, cô nói với Phong Lẫm: "Nếu anh đi làm nhiệm vụ, em lại về nhà ở với chị dâu. Anh xem, phòng em cái gì cũng có, ngủ ở đâu cũng được."

Phong Lẫm ừ một tiếng, anh sờ sờ đầu cô, biết cô đang an ủi mình để mình có thể yên tâm.

Anh là quân nhân, không thể lúc nào cũng ở bên cạnh cô, nếu cô ở nhà một mình thì anh thật sự không yên tâm được, sợ không có ai chăm sóc cô hoặc cô cảm thấy cô đơn vì nhớ anh, nhưng nếu có người nhà ở chung với cô, anh sẽ không cần lo lắng những vấn đề này.

Trong lòng anh cảm thấy rất may mắn, may mắn còn có người nhà họ Cố ở đây.

Quà cưới đều được đặt ở trên chiếc ghế dài trong góc, có khá nhiều món, còn có một ít đặt trên mặt đất.

Cố Di Gia thấy vậy không nhịn được than vãn: "Xem ra thời này có rất nhiều người nhiệt tình, mọi người đều chuẩn bị quà cưới cho chúng ta cả."

Bởi vì trên món quà cũng không có tên nên cũng không biết là do ai tặng, cô chỉ có thể dựa vào giá cả của món đồ bên trong rồi đoán chừng xem ai là người đưa quà.

Hai người cùng nhau sắp xếp lại rồi tìm hai gói to phân loại đóng gói.

Những món quà cưới này có những đồ dùng cơ bản nhất của các cặp đôi tân hôn như chén bát, thau chậu, khăn mặt, bàn chải đánh răng, cũng có quần áo, giày dép, còn có thuốc bổ, sữa lúa mạch linh tinh gì đó, cùng với bánh quy, kẹo, thịt khô, chân giò hun khói, thậm chí có cả những loại thuốc quý...
Bình Luận (0)
Comment