Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 490 - Chương 490: Vợ Anh Thích Mẹ Anh Nhất 1

Chương 490: Vợ Anh Thích Mẹ Anh Nhất 1 Chương 490: Vợ Anh Thích Mẹ Anh Nhất 1 Chương 490: Vợ Anh Thích Mẹ Anh Nhất 1
Sau khi Quản Tễ ở nhà con trai, con dâu ăn cơm xong thì chuẩn bị đi về.

Cố Di Gia nói: "Mẹ, hay là mẹ ở lại chỗ chúng con đi, chỗ bọn con có phòng trống, có sẵn cả chăn mền."

Phong Lẫm cũng nói: "Gia Gia nói đúng đấy mẹ."

Con trai con dâu ở đây, nhưng mẹ lại muốn ở nhà khác, hồi trước là do anh kết hôn, nghỉ ở nhà thì cũng thôi đi, nhưng nếu bây giờ bà ấy vẫn tới chỗ sư đoàn trưởng Phương thì cũng không ổn cho lắm.

Quản Tễ nghe vậy, ngẫm nghĩ rồi nói: "Cũng được, nhưng mẹ phải qua chỗ dì Tống con lấy hành lý về đã."

"Bọn con đi với mẹ." Cố Di Gia nhẹ nhàng nói.

Cô chỉ cần nghĩ tới sẽ ở chung với mẹ chồng là đã thấy vui mừng lắm rồi, hai mắt sáng lấp lánh, ai có mắt cũng có thể nhận ra cô thật lòng thật dạ vui mừng vì việc này.

Vốn dĩ Quản Tễ lo lắng đôi vợ chồng trẻ vừa mới cưới nhau, bà ấy ở chung không tốt lắm, nhưng bây giờ nhìn con dâu vui vẻ như thế, bà ấy cảm thấy về đây ở cũng ổn thôi.

Chỉ có mình Phong Lẫm là vẻ mặt hơi cứng đờ.

Quả nhiên, vợ anh thích mẹ anh nhất.

Sau cùng là hai vợ chồng cùng đi với Quản Tễ tới nhà sư đoàn trưởng Phương lấy hành lý về, coi như tản bộ sau khi ăn cơm xong.

Lúc bọn họ tới nhà sư đoàn trưởng Phương thì ông ấy và Tống Nguyệt Mai đều đang ở nhà. Tống Nguyệt Mai nghe Quản Tễ nói muốn qua ở nhà con trai thì cũng không nỡ, nhưng bà ấy cũng biết Quản Tễ tới nhà con cái ở là chuyện hiển nhiên.

Bà ấy thở dài nói: "Hai chị em chúng ta đã nhiều năm rồi không được gặp nhau, khó lắm cậu mới tới đây một chuyến, tớ chỉ ước gì cậu cứ luôn ở nhà tớ, hai chúng ta tiện nói chuyện và có người bầu bạn."

Mấy ngày nay, bà ấy và Quản Tễ ở chung giống như thể bọn họ quay lại khoảng thời gian khi cả hai chưa kết hôn ấy.

Hai người họ không có việc gì làm sẽ cùng nhau trò chuyện, tâm sự, vô cùng thân mật, nói đủ chuyện đông tây nam bắc, không cần để ý tới chuyện gì khác.

Chớp mắt mà đã mấy chục năm trôi qua, bọn họ đều đã già, lần sau gặp lại không không biết là khi nào.

Trong lòng Quản Tễ cũng hơi không dễ chịu, có điều bà ấy là người khá thoải mái, cười nói: "Sau này, khi nào lão Phương nhà cậu về hưu, hai cậu về lại thủ đô, tới lúc đó chúng ta lại bầu bạn, còn có thể gặp nhau mỗi ngày. Tới đó rồi nói không chừng cậu còn chê tớ cứ lượn lờ trước mặt cậu, trông rõ đáng ghét đấy."

Tống Nguyệt Mai nghĩ tới tương lai khi về hưu như lời Quản Tễ nói thì nhịn không được mà bật cười.

Cố Di Gia và Phong Lẫm nói chuyện linh tinh và uống trà với sư đoàn trưởng Phương, vốn dĩ cô muốn giúp mẹ chồng thu dọn đồ đạc, nhưng thấy bà ấy và Tống Nguyệt Mai, hai người bạn già cùng nhau dọn đồ đồng thời có chuyện muốn nói nên cô cũng không tới quấy rầy.

Quản Tễ thu dọn đồ đạc xong, chuẩn bị rời đi.

Sư đoàn trưởng Phương và Tống Nguyệt Mai tự mình tiễn bọn họ ra ngoài.

Tống Nguyệt Mai hỏi: "A Tễ, cậu tính khi nào về thủ đô?"

"Cũng sắp rồi, tầm mười ngày nữa đấy." Quản Tễ nói thời gian chính xác, không phải lập lờ giống như lúc nãy nói với con trai.

"Được, hôm đó tớ đi tiễn cậu."

Quản Tễ lắc đầu: "Thế thì không cần đâu, có Tiểu Lẫm tiễn tớ rồi, cậu cũng đừng chạy tới chạy lui làm gì."

Phong Lẫm xách hành lý, Cố Di Gia đỡ mẹ chồng, hai vợ chồng nói tạm biệt sư đoàn trưởng Phương rồi hòa vào bóng tối mà đi về nhà.

Về tới nhà, Phong Lẫm đổ nước nóng trong nồi vào thùng, xách vào phòng tắm để Cố Di Gia tắm rửa.

"Mẹ, mẹ có muốn tắm trước không?" Cố Di Gia hỏi

Quản Tễ cười nói: "Các con tắm trước đi, tí nữa mẹ tắm sau."

Cố Di Gia cũng không miễn cưỡng, cô lấy quần áo đi tắm, Phong Lẫm thì trải giường chiếu trong phòng dành cho khách, Quản Tễ bỏ hành lý của mình vào trong ngăn tủ.

Sau khi Cố Di Gia tắm rửa xong về phòng thì Phong Lẫm cũng đi tắm.

Quản Tễ tắm rửa sau cùng.

Quản Tễ tắm xong, đi ra thì thấy con trai bà ấy đang giặt quần áo ở bên kia sân.

Vóc người cao lớn của con trai dưới ánh đèn đổ thành một cái bóng thật lớn, anh vò quần áo trong tay, nương theo ánh đèn, Quản Tễ nhận ra đó là quần áo con dâu mặc hôm nay.

Phong Lẫm quay đầu lại, thấy mẹ mình tắm xong rồi thì nói: "Mẹ, mẹ cứ để quần áo ở đó đi, con giặt giúp mẹ."
Bình Luận (0)
Comment