Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 492 - Chương 492: Vợ Anh Thích Mẹ Anh Nhất 3

Chương 492: Vợ Anh Thích Mẹ Anh Nhất 3 Chương 492: Vợ Anh Thích Mẹ Anh Nhất 3 Chương 492: Vợ Anh Thích Mẹ Anh Nhất 3
Có điều, cô cũng biết anh làm như thế là vì đang quan tâm cô.

Tính cách của cô đã sớm hình thành từ thời kỳ tuổi thơ của kiếp trước, cho dù cô tới thế giới này, bởi vì sức khỏe không tốt, nhìn qua có vẻ điềm đạm, nhưng thật ra vẫn khá lỗ mãng và dễ xúc động.

Con người một khi hưng phấn thì sẽ không để ý quá nhiều việc, thậm chí cô quên luôn cả cơ thể yếu ớt này.

Đương nhiên, đây cũng là vì có anh thường xuyên cẩn thận chăm nom, căn dặn cô, để cô không có lo lắng gì, khi làm việc gì cũng không để ý tới những chuyện khác.

"Em sai rồi." Cố Di Gia chủ động nhận sai, xoa xoa mặt cô nói: "Anh đừng nghiêm túc thế."

Vẻ mặt Phong Lẫm hơi dịu lại một chút, anh cúi đầu, nhẹ nhàng chạm lên trán cô, bất đắc dĩ nói: "Lần sau em đừng lỗ mãng như thế, bất kể là có chuyện gì em cũng phải chú ý cơ thể mình cho tốt đã."

Cố Di Gia ngoan ngoãn đồng ý.

Mỗi khi cô trở nên ngoan ngoãn thì đoàn trưởng Phong không có cách nào cả, anh thở dài trong lòng, vuốt ve tóc cô rồi hỏi: "Vừa nãy em có chuyện gì sao?"

Cố Di Gia thăm dò nhìn thoáng ra cửa, cửa phòng vẫn chưa khóa.

Cô nhỏ giọng hỏi: "Mẹ tắm rửa xong rồi sao?"

"Tắm xong rồi." Đoàn trưởng Phong nhìn cô nghi ngờ, trong lòng cảm thấy hơi đau, chẳng lẽ vợ anh thích mẹ anh tới nỗi buổi tối còn muốn tìm bà ấy sao?

Hàng lông mày của Cố Di Gia dựng lên, cô do dự hỏi: "Vậy, vậy mẹ thấy anh giặt quần áo cho em không?"

"Có thấy."

Mặt Cố Di Gia lập tức xụ xuống.

Đoàn trưởng Phong nhìn cô khó hiểu, mặc dù khả năng quan sát của anh rất mạnh, nhưng có đôi khi anh cũng không hiểu rõ phụ nữ đang suy nghĩ cái gì, đặc biệt là kiểu giống như vợ anh vậy, tâm tư rất khó đoán.

Cố Di Gia yếu ớt nói: "Mẹ thấy anh giặt quần áo cho em... Có phải sẽ để ý không? Có cảm thấy em là một cô con dâu lười biếng không?"

Mặc dù cô mới kết hôn lần đầu, nhưng dù sao cô cũng sinh sống ở tương lai, thời kỳ mạng lưới tin tức vô cùng phát triển, cô nghe nói có rất nhiều mẹ chồng khi thấy con trai giặt đồ cho con dâu, trong lòng không ít thì nhiều cũng sẽ để ý.

Huống gì, thời đại này coi việc phụ nữ giặt quần áo, nấu cơm là chuyện hiển nhiên, thậm chí là nhất định phải làm, làm gì có chỗ nào có đạo lý để đàn ông giặt quần áo cho đàn bà chứ?

Cho dù Cố Di Gia cảm thấy mẹ chồng không phải người như thế, nhưng cô vẫn cảm thấy thấp thỏm.

Cô thật sự muốn để lại ấn tượng tốt cho mẹ chồng, khiến bà ấy cảm thấy cô là một cô con dâu tốt.

Cuối cùng Phong Lẫm cũng hiểu rõ ý cô, anh nhận ra vừa rồi cô vội vã chạy ra ngoài là vì chuyện này thì vừa thấy buồn cười lại vừa tức giận.

"Em đang suy nghĩ gì đấy?" Anh nhịn không được nhéo nhẹ mặt cô một cái, thấy cô vẫn còn nhíu mày, anh ôm lấy mặt cô rồi cúi đầu hôn lên.

Cố Di Gia kêu ưm ưm, cô sắp tắt thở rồi.

Sau khi dùng sức xả oán giận ra, anh trở nên dịu dàng tới kỳ lạ, xoa xoa gương mặt đỏ thắm vì kìm nén của cô, tiện thể giúp cô thuận khí.

Anh nhếch khóe môi, trông như đang cười.

"Mẹ biết sức khỏe em không tốt nên cũng không cưỡng cầu gì nhiều. Cũng chỉ là anh giặt đồ cho vợ anh thôi, chuyện này có gì đâu chứ? Trước kia cha anh cũng từng giặt cho mẹ mà, chuyện này mẹ đều hiểu cả."

Mẹ anh không phải người mẹ chồng độc ác giống như một vài người, muốn con dâu phải hầu hạ mình, rồi hầu hạ con trai bà ấy.

Ngược lại, bà ấy rất thoải mái cũng rất tân tiến, không phải là kiểu người muốn điều khiển con trai, con dâu trong tay.

Sau khi con cái lớn rồi bà ấy sẽ buông tay, không tham dự vào cách làm cũng như sự lựa chọn của con cái, con trai cưới vợ, vậy tức là đã có gia đình nhỏ của riêng mình, con trai con dâu muốn làm gì cũng là chuyện của bọn nhỏ.

"Thật sao?" Đôi mắt Cố Di Gia sáng lên.

Phong Lẫm gật đầu: "Tất nhiên là thật, em không tin mẹ anh sao?"

"Em đương nhiên tin chứ! Mẹ là người tốt nhất!" Cố Di Gia nhanh chóng gật gật đầu, tâm tình cũng thả lỏng.

Tâm tình cô thả lỏng, nhưng cơn giận của đoàn trưởng Phong vẫn còn chưa hết, anh lạnh mặt nói: "Sau này, mặc kệ là có chuyện gì em cũng không được chạy quá nhanh, không được phép mặc ít đồ như thế này mà chạy ra khỏi phòng."

Cố Di Gia nghe lời gật đầu, cô nhìn anh, đôi mắt vì lúc nãy bị anh hôn tới suýt ngạt thở mà không kiềm chế được phản ứng sinh lý mà chảy nước mắt, ánh mắt cô như có nước bôi trơn, trông như thể sắp khóc rồi.
Bình Luận (0)
Comment