Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 519 - Chương 519: Em Ngủ Một Mình Không Quen 2

Chương 519: Em Ngủ Một Mình Không Quen 2 Chương 519: Em Ngủ Một Mình Không Quen 2 Chương 519: Em Ngủ Một Mình Không Quen 2
Vào khoảng thời gian này năm trước, sức khỏe của cô yếu đến mức không chịu được, cả ngày nếu không nằm trên giường đất thì là ở trước lò sưởi. Cho dù vậy thì cô vẫn thường xuyên bị bệnh.

Năm nay thật ra sức khỏe của cô không còn yếu như vậy nữa, nhưng cô cũng không dám ra ngoài tùy tiện. Bây giờ nếu muốn vận động thì cũng phải tập một bài thể dục ở trong phòng.

Thời tiết thế này không ai đến tìm cô may quần áo cả, nên truyện tranh ngắn sẽ giúp cô giết thời gian.

Nhưng điều khiến Cố Di Gia lo lắng là tuyết rơi, cô nghe bảo thôn và nông trường gần đây xảy ra tai nạn, bộ đội lại cử người đi cứu tế.

Hôm đó, chưa tới buổi trưa mà đoàn trưởng Phong đã về nói cô rằng anh phải đi cứu tế.

"Anh phải đi mấy ngày?" Cố Di Gia vừa sắp xếp hành lý cho anh vừa hỏi.

"Xem tình hình đã, nhanh nhất thì hai ngày, nếu muộn thì phải mười ngày." Phong Lẫm nói xong thì ôm cô vào lòng hôn lấy hôn để: "Mấy ngày này em sang nhà lão Cố ở đi, em ở nhà một mình anh lo lắm."

Cố Di Gia gật đầu: "Em biết rồi, chiều em sẽ về nhà anh trai em." Sau đó cô lại hỏi anh trai của cô có đi cứu tế không.

"Lão Cố cũng đi."

Sắp xếp xong, Phong Lẫm đưa cô về phòng nghỉ ngơi rồi đón tuyết mà ra khỏi nhà.

Cố Di Gia đứng ở cửa, nắm chặt áo khoác, nhìn anh khuất dần trong cơn gió tuyết mịt mù, trong lòng bỗng trở nên mất mát.

Tuy biết rằng đây là trách nhiệm của anh nhưng cô vẫn không khỏi lo lắng, cảm thấy mất mát và mờ mịt.

Đây là lần đầu tiên anh nhận nhiệm vụ sau khi họ cưới nhau, cũng là lần đầu tiên hai người xa cách. Cô cảm thấy, sợ rằng tối nay ngủ một mình cô sẽ không tài nào ngủ được.

Sau khi Phong Lẫm rời đi chưa được bao lâu thì Trang Nghi Giai đến.

Bởi vì gần đây luôn có tuyết to nên Cố Di Gia bảo cô ấy làm việc ở nhà là được rồi, hai ngày đến một lần để đối chiếu bản thảo.

Hôm nay Trang Nghi Giai không cần đến cũng được.

Cố Di Gia thấy cô ấy hứng gió tuyết thì vội vàng đưa cô ấy đến trước lò sưởi trong bếp để ủ ấm cơ thể.

"Sao cô lại đến đây?" Cố Di Gia tò mò hỏi.

Trang Nghi Giai sưởi ấm một hồi, khuôn mặt và tay chân lạnh băng cuối cùng cũng ấm hơn đôi chút, cô ấy nói với vẻ mặt mất mát: "Doanh trưởng Hứa có nhiệm vụ rồi, nghe bảo vừa nhận được nhiệm vụ, anh ấy lo tôi ở nhà một mình nên bảo tôi chờ tuyết ngừng rơi thì sang tìm cô trò chuyện."

Cố Di Gia thầm nghĩ, doanh trưởng Hứa bảo là tuyết ngừng rơi, sợ là cậu ấy không ngờ rằng vợ mình sẽ mạo hiểm trong trời tuyết mà đến đây đâu.

Cô nhắc nhở: "Tuyết còn chưa ngừng rơi cơ mà."

Trang Nghi Giai sổ mũi: "Tại tôi thấy buồn..."

Là một người trẻ tuổi yêu văn hóa nghệ thuật, lại còn vừa kết hôn, cô ấy và doanh trưởng Hứa là cặp đôi mới cưới, thế mà bỗng dưng doanh trưởng Hứa phải nhận nhiệm vụ, trong lòng cô ấy ít nhiều cũng có gì đó khó chịu. Một mình ở nhà càng lúc càng rầu rĩ, thế nên cô ấy bèn đội tuyết rồi đến đây.

Cố Di Gia hơi buồn cười, nhưng cô cũng hiểu cho tâm trạng của cô ấy, cô nói: "Về sau chuyện này sẽ xảy ra rất nhiều, cô phải tập làm quen thôi."

"Dù sao cũng phải cho tôi thời gian để làm quen chứ." Trang Nghi Giai lầm bầm.

Dù sao cô ấy cũng đâu phải là người không hiểu chuyện, từ trước khi kết hôn cô ấy đã biết quân nhân có trách nhiệm riêng của họ, phải thường xuyên làm nhiệm vụ, không thể giống như những người đàn ông bình thường trông nom cho vợ được.

Nhưng mà biết thì biết, nhưng khi gặp phải chuyện này thì cô ấy vẫn muốn có thời gian để chấp nhận.

Hai người ngồi bên cạnh lò sưởi ủ ấm, Cố Di Gia nấu trà đưa cho cô ấy một cốc.

Tâm trạng của Trang Nghi Giai dần dần ổn định, cô ấy cười với cô: "Quả nhiên nếu chỉ có một mình thì sẽ suy nghĩ miên man, hai người bên cạnh nhau thì sẽ không suy nghĩ lung tung nữa."

Tuy cô ấy lớn tuổi hơn Cố Di Gia, thế nhưng chẳng hiểu sao cô ấy lại vô thức ỷ lại vào cô, cô ấy cảm thấy Cố Di Gia không chỉ xinh đẹp mà còn tốt bụng, lại đáng tin cậy nữa.

Trang Nghi Giai không hiểu được, rõ ràng quen biết Cố Di Gia chưa bao lâu mà cô ấy cảm thấy rằng trong khu nhà tập thể này, người cô ấy thích nhất là Cố Di Gia, có chuyện gì thì cô ấy luôn nghĩ đến cô đầu tiên.

Có lẽ là do Cố Di Gia là người tài hoa nên khiến cho cô ấy cảm thấy kính nể.
Bình Luận (0)
Comment