Chương 544: Chuẩn Bị Đón Tết 1
Chương 544: Chuẩn Bị Đón Tết 1
Chương 544: Chuẩn Bị Đón Tết 1
Phương Mỹ Di cầm số tiếp theo mang đi phê duyệt.
Trước khi cô ấy đi còn nói với Cố Di Gia và Trang Nghi Giai: "Hai cậu phải nhanh chóng vẽ đi nhé, số tiếp theo sẽ được xuất bản trước năm mới, sau đó mọi người có thể ăn Tết thoải mái! Tới sang năm tớ phải lấy thêm một số nữa về, nếu không thì tổng biên tập sẽ chạy tới đây rồi mắng các cậu đấy."
Trang Nghi Giai đang trong trạng thái phấn khích, cô ấy vỗ vỗ ngực cam kết, nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Sau đó cô ấy nhận lấy nhiệm vụ mà Cố Di Gia giao cho, ý chí chiến đấu sục sôi về nhà đóng cửa, nhìn dáng vẻ cô ấy thì đoán chừng doanh trưởng Hứa lại sắp phòng không gối chiếc rồi.
Cố Di Gia chẳng có chút cảm giác tội lỗi nào, cười híp mắt khích lệ cô ấy, sau đó cầm quyển truyện tranh ngắn mà Phương Mỹ Di mang tới, rồi cùng đoàn trưởng Phong tới nhà anh trai và chị dâu.
Sau khi vào nhà, cô lấy quyển truyện tranh ngắn kia ra.
"Anh cả, chị dâu, Bảo Sơn, Bảo Hoa, mọi người nhìn này, được xuất bản rồi!"
Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều nhìn qua, Bảo Hoa la to một tiếng rồi nhanh chóng nhào tới.
"Cô út, nhanh nhanh cho con xem một chút!"
Cố Di Gia đưa truyện tranh ngắn cho cô bé, cô đứng ở đó, đón nhật những tiếng cảm thán ngạc nhiên và thán phục của mọi người, hiếm khi cô cảm thấy có chút kiêu ngạo.
Tất nhiên Trần Ngải Phương và Cố Minh Thành cũng không tiếc lời khen ngợi cô, hai anh em Bảo Sơn và Bảo Hoa cùng nhau xem truyện tranh ngắn.
Cảm xúc khi được xem truyện tranh ngắn đã được phê duyệt và ra thành phẩm rất khác, đặc biệt là khi truyện tranh ngắn này là tác phẩm của cô út, tâm trạng của bọn nhỏ với nó lại càng khác biệt.
Tóm lại, người nhà họ Cố ai nấy đều rất vui cho Cố Di Gia.
Trần Ngải Phương vui mừng nói: "Hôm nay hai em ở lại đây ăn cơm đi, chị đi thịt một con gà để chúc mừng."
Số lượng gà được nuôi của các nhà trong bộ đội không bị quản lý quá nghiêm khắc, chỉ cần không tới mức quá nhiều là được, nhà bọn họ cũng nuôi mấy con gà con vịt, vốn tính nuôi thêm một thời gian nữa, tới năm mới mới thịt ăn.
Có điều lúc này cách Tết cũng chỉ tầm nửa tháng, cũng có thể thịt một con gà sớm một chút.
Bảo Hoa và Bảo Sơn ở bên kia rốt cuộc cũng đã xem hết quyển truyện tranh ngắn này, tới khi lật tới trang cuối cùng, phát hiện không còn nữa, hai đứa bé vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn nên đều hơi nôn nóng.
"Cô út, phần sau đâu ạ?" Bảo Hoa không chờ đợi được: "Khi nào bọn con có thể đọc phần sau?"
Bảo Sơn cũng hỏi: "Có thể được đọc trước năm mới không ạ?"
Cố Di Gia nói: "Việc này phải xem nhà xuất bản bên kia tính thế nào, khi nào có thì dì Mỹ Di sẽ cầm về, để xem khi về thì dì ấy có cầm gì về không."
Nghe thế hai đứa nhỏ không khỏi ngóng trông dì Mỹ Di nhanh chóng quay về.
Cố Di Gia và đoàn trưởng Phong ở nhà anh trai, chị dâu ăn một bữa cơm gà ngon tuyệt rồi cùng nhau về nhà.
Buổi tối khi đi ngủ, Cố Di Gia thở dài: "Thời gian kiếm tiền quả nhiên rất tuyệt vời!"
Đoàn trưởng Phong hơi buồn cười nói: "Em vui tới như vậy sao?" Anh cảm thấy cái này hẳn không liên quan gì tới việc kiếm tiền, thấy cô vui vẻ thế anh thuận miệng hỏi.
"Đương nhiên rồi." Cố Di Gia nằm sấp trên người anh: "Nhìn thấy tác phẩm của mình được người khác tán thành là một chuyện rất vui vẻ, em chỉ hận không thể vẽ một lèo cho xong hết, không phụ sự mong chờ của mọi người."
Phong Lẫm ôm lấy cô, một tay nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô.
"Như vậy không được, em không thể quá mệt mỏi."
Những chuyện khác anh đều có thể tùy cô, chỉ có việc liên quan tới sức khỏe của cô, anh không dám buông lỏng chút nào, anh sợ mình vừa buông ra thì cơ thể cô sẽ không chịu nỗi mà sinh bệnh mất.
"Em biết, anh yên tâm đi." Cố Di Gia ngẩng đầu lên hôn anh một cái: "Em biết thương cơ thể mình lắm đấy, cho nên rất nhiều chuyện em đều giao cho Nghi Giai làm đó."
Lời này cô đã nói nhiều lần, đoàn trưởng Phong nghe rồi nhưng anh từ chối cho ý kiến.
Cho dù cô đã đẩy không ít việc cho vợ của doanh trưởng Hứa, nhưng cô là người có trách nhiệm, nếu có gì không ổn thì cũng sẽ tự mình sửa lại, không nhẹ nhàng hơn Trang Nghi Giai bao nhiêu.