Chương 554: Vui Nhất Là Nghe Drama Nhà Người Ta 3
Chương 554: Vui Nhất Là Nghe Drama Nhà Người Ta 3
Chương 554: Vui Nhất Là Nghe Drama Nhà Người Ta 3
Về đến nhà, thím Quế Hoa càng nghĩ càng cáu, nói với chồng mình: "Tôi có lòng tốt nhắc nhở Nguyệt Mai, vậy mà bà ấy nói tôi lo chuyện bao đồng? Ông nghe xem, nói như vậy là ý gì! Dù sao thì chúng ta cũng là hàng xóm nhiều năm, trước kia bà ấy không chịu làm mối cho Tiểu Liên và đoàn trưởng Phong thì thôi vậy, bây giờ lại còn châm chọc tôi..."
Nói xong câu cuối cùng, thím Quế Hoa tức đến mức muốn khóc.
Chồng Thím Quế Hoa họ Đỗ, tên là Đỗ Bình Xuyên.
Lúc này Đỗ Bình Xuyên cũng thắc mắc hỏi: "Bà nhắc nhở bà ấy cái gì?"
Thím Quế Hoa thở phì phò, kể những chuyện hôm nay mình gặp phải ở nhà sư đoàn trưởng Phương cho ông ấy nghe, Đỗ Bình Xuyên nghe xong cảm thấy đau đầu.
Đỗ Bình Xuyên cũng giống Tống Nguyệt Mai, cảm thấy bà ấy đang lo chuyện bao đồng.
Ông ấy bất lực nói: "Bà nói về con gái và cháu gái của bà ấy trước mặt người khác, đương nhiên là chủ nhiệm Tống sẽ không vui. Còn nữa, bà lại trêu chọc gì vợ đoàn trưởng Phong nhà người ta rồi thế? Bà đến trước mặt con bé nói này nói kia làm cái gì?"
"Tôi nào có nói này nói kia? Rõ ràng là tôi có lòng tốt nhắc nhở con bé." Thím Quế Hoa không phục nói.
Đỗ Bình Xuyên nói: "Có thật hay không thì trong lòng bà biết rõ! Tiểu Liên đã lấy chồng từ lâu rồi, hoàn toàn không có khả năng gì với đoàn trưởng Phong, bà cũng đừng suốt ngày để ý đoàn trưởng Phong người ta nữa."
Thím Quế Hoa không ngờ lại bị ông ấy nói trúng tim đen, có chút thẹn quá hóa giận mà hét lên: "Tôi nào có? Không phải hôm nay tôi đây gặp được họ nên mới nói vài câu sao."
Bà ấy có chết cũng không chịu thừa nhận rằng bản thân đang tiếc do không thể trở thành thông gia với nhà họ Phong, bỏ lỡ người con rể như đoàn trưởng Phong này, nên bà ấy vẫn luôn âm thầm chú ý đến đoàn trưởng Phong.
Khi anh chưa kết hôn thì còn tốt, nhưng khi anh kết hôn thì bà ấy bỗng trở nên khó ở.
Kiểu tâm trạng này có lẽ là vì bản thân không chiếm được nên cũng không muốn thấy người khác có được.
Làm sao mà Đỗ Bình Xuyên không hiểu bà ấy, sợ cái miệng bà ấy đi ra bên ngoài nói hươu nói vượn nên cảnh cáo: "Bà cũng đừng đến trước mặt vợ đoàn trưởng Phong mà nói bậy nói bạ, người ta là con dâu của tư lệnh đấy, còn bà thì có thân phận gì?"
"Tôi có thân phận gì?" Thím Quế Hoa tức giận đến nỗi nhảy dựng lên: "Nếu lúc trước không phải do Tống Nguyệt Mai không chịu làm mai cho Tiểu Liên với đoàn trưởng Phong thì bây giờ con dâu của tư lệnh đã là con gái chúng ta rồi!"
Đỗ Bình Xuyên nhìn bà ấy với vẻ kinh ngạc: "Sao mặt bà lại dày như thế? Tuy con gái chúng ta cũng tốt, nhưng vẫn không thể so được với vợ đoàn trưởng Phong, mắt đoàn trưởng Phong lại không mù, không cưới một cô gái trông giống như tiên nữ thì cũng cưới một cô gái nào đó trong xã hội này."
Thím Quế Hoa không ngờ ông ấy lại nói lời tàn nhẫn và vô tình như thế, rõ ràng là đàn lấy sự uy phong của người khác để dập tắt đi tham vọng của bản thân, bà ấy suýt nữa bị ông ấy chọc tức đến nỗi bật khóc.
Bà ấy tức giận chạy về phòng và đóng sầm cửa lại.
Đỗ Bình Xuyên không kìm được mà lắc đầu, may mắn hôm nay con trai và con dâu dẫn con cái đi chúc Tết vẫn chưa về, chứ nếu chúng nhìn thấy thì cũng không biết trong nhà sẽ loạn thành dạng gì.
Chỉ là hai vợ chồng Đỗ Bình Xuyên không ngờ rằng còn chưa hết năm thì con gái lấy chồng trong thành phố đã khóc lóc quay về.
Thím Quế Hoa nhìn thấy con gái khóc lóc trở về thì vừa tức vừa sốt ruột: "Năm hết tết đến rồi, sao con lại về đây? Đường Bính Đông đâu?"
Đường Bính Đông là con rể của họ.
Nhìn thấy con gái trở về một mình nên thím Quế Hoa vừa tức giận vừa sốt ruột.
Đỗ Tiểu Liên ngồi đó lau nước mắt, buồn bã nói: "Bính, Bính Đông muốn ly hôn với con, anh ấy đã có người phụ nữ khác rồi..."
Thím Quế Hoa tức giận đến mức muốn nổ tung, ngay cả Đỗ Bình Xuyên cũng giật mình mà làm đổ trà vào tay.
**
Tết năm nay không khác gì tết năm ngoái, điểm khác biệt duy nhất chính là Cố Di Gia và đoàn trưởng Phong đã kết hôn và có nhà của riêng mình.
Mùng hai Tết, Cố Di Gia và đoàn trưởng Phong trở về nhà anh trai và chị dâu chúc Tết, nhân tiện đưa một quyển truyện tranh ngắn mới nhất từ chỗ Phương Mỹ Di về cho hai đứa bé.
Bắt đầu từ mùng ba Tết, người trong khu nhà tập thể đi khắp nơi để chúc Tết, đi hết nhà này đến nhà khác, vô cùng náo nhiệt.
Cố Di Gia bày các loại bánh kẹo, bánh bích quy và hạt dưa, đậu phộng đã mua trước Tết lên trên bàn, chỉ cần chờ trẻ con đến chúc Tết thì cô sẽ nhét cho bọn nhỏ ít kẹo, đậu phộng và hạt dưa.
Cô rất xinh đẹp, nói chuyện ấm áp và nhẹ nhàng, lại còn vẽ truyện tranh ngắn...