Chương 574: Sống Để Chịu Tội Còn Đáng Sợ Hơn Chết 3
Chương 574: Sống Để Chịu Tội Còn Đáng Sợ Hơn Chết 3
Chương 574: Sống Để Chịu Tội Còn Đáng Sợ Hơn Chết 3
Mãi tới khi Đỗ Tiểu Liên đi lấy chồng, theo Đường Bính Đông về thành phố, hai người mới không còn qua lại. Sau này bên phía Đỗ Tiểu Liên đơn phương cắt đứt liên lạc, trong lòng Tiền Quyên Quyên cũng cảm thấy mất mát, cho nên cũng không tiếp tục gửi thư qua bên kia nữa.
Hai người họ cứ thế cắt đứt quan hệ với nhau.
Cho tới bây giờ, cả hai mới gặp lại nhau lần nữa.
Thím Quế Hoa để Tiền Quyên Quyên ngồi một lát rồi không kiên nhẫn nói với con gái: "Quyên Quyên người ta bây giờ đang mang thai, cần ít quần áo cũ của Ny Nhi, mẹ đi tìm một chút..."
Nói xong bà ấy xoay người đi vào trong phòng.
Tiền Quyên Quyên ngồi đối diện với Đỗ Tiểu Liên, chần chừ một lúc rồi hỏi: "Tiểu Liên, cô, cô vẫn ổn chứ?"
Đỗ Tiểu Liên không trầm mặc ít nói như khi đối diện với người khác, cô ấy hơi ngẩng đầu lên nhìn Tiền Quyên Quyên một chút rồi nói: "Không có gì mà tốt với không tốt cả, sống một ngày thì là một ngày thôi."
Tiền Quyên Quyên nghe ra sự sa sút tinh thần và chán nản trong lời nói của Đỗ Tiểu Liên thì trong lòng không khỏi thắt lại, vô thức nghĩ tới bản thân trước kia.
"Tiểu Liên..."
Đỗ Tiểu Liên không cho cô ấy nói hết mà nói tiếp: "Nghe nói cô kết hôn rồi, người đàn ông kia... Đối xử với cô tốt không?"
"Tốt lắm." Nhắc tới doanh trưởng La, khóe miệng Tiền Quyên Quyên nhịn không được cong lên thành một nụ cười ngọt ngào: "Anh ấy rất tôn trọng tôi, trong nhà nếu có việc gì nặng thì gần như đều do anh ấy làm, bình thường nếu không có gì bận thì anh ấy sẽ đi đón tôi tan làm, hoặc chở tôi lên thị trấn mua đồ..."
Đỗ Tiểu Liên yên lặng nghe, không cắt ngang.
Theo lời nói của Tiền Quyên Quyên, trong đôi mắt tĩnh mịch kia rốt cuộc cũng có chút ánh sáng.
Nhưng mà khi thím Quế Hoa từ trong phòng đi ra, ánh sáng trong đôi mắt đó lại tắt đi, Đỗ Tiểu Liên vẫn là dáng vẻ u uất, trầm lặng như trước, khiến Tiền Quyên Quyên cảm thấy rất lo lắng.
"Quyên Quyên, cháu xem thử mấy bộ đồ này thế nào? Tiểu Liên nhà thím rất tỉ mỉ, đã giặt sạch lắm rồi."
Tiền Quyên Quyên đi qua xem thử, đúng là quần áo đã được giặt rất sạch sẽ, cô ấy chọn lấy mấy món rồi trả tiền.
Khi Tiền Quyên Quyên chuẩn bị đi về, thím Quế Hoa đột nhiên nghĩ tới cái gì đó rồi nói: "Quyên Quyên à, thím nhớ trước kia cháu và Tiểu Liên nhà thím chơi với nhau cũng khá thân, nếu có rảnh thì cháu qua trò chuyện với con bé nhiều chút, nếu không thì để Tiểu Liên qua tìm cháu cũng được."
Bà ấy nhớ tới những lời đám Tống Nguyệt Mai nói, Tiểu Liên bị người nhà họ Đường thao túng tâm lý nên đã không còn chút tự tin nào, cũng không có ý chí tồn tại. Trong lòng bà ấy vô cùng nôn nóng, nhưng lại không biết làm sao để giúp Tiểu Liên lấy lại tự tin, nhìn dáng vẻ u uất trầm buồn của Tiểu Liên bây giờ, bà ấy chỉ muốn mắng chửi thôi chứ chẳng muốn an ủi gì cả.
Mặc dù thím Quế Hoa mắng con gái không chút lưu tình, nhưng dù sao đây cũng là đứa con chui từ trong bụng bà ấy ra, làm sao bà ấy có thể thật sự không thương cô ấy chứ?
Tiền Quyên Quyên gật đầu nói: "Thím yên tâm, cháu hiểu rồi."
Tiền Quyên Quyên nhìn bộ dáng bây giờ của Đỗ Tiểu Liên cũng rất lo lắng, hy vọng cô ấy có thể tỉnh lại, đừng vì người đàn ông cặn bã đó mà hủy hoại cuộc đời mình.
Phụ nữ sau khi ly hôn không có nghĩa là chấm hết, vứt bỏ tên đàn ông khốn nạn, đón lấy cuộc sống mới chẳng phải là sẽ mạnh mẽ hơn là cứ dính lấy tên khốn kiếp đó sao?
Nếu là trước kia, có khi Tiền Quyên Quyên sẽ không có suy nghĩ như thế, có lẽ cô ấy cũng sẽ giống như Đỗ Tiểu Liên, cảm thấy bầu trời đã sụp xuống rồi.
Nhưng bây giờ cô ấy bị Cố Di Gia ảnh hưởng nên cũng đã khác rồi, thái độ của cô ấy với cuộc sống đã hoàn toàn thay đổi, rất nhiều quan niệm cũng âm thầm xảy ra biến hóa.
Trong lòng Tiền Quyên Quyên thì trên thế giới này, không có cô gái nào tài giỏi hơn Cố Di Gia.
Có lẽ, Tiểu Liên cũng sẽ nghe lời Gia Gia nói, Tiểu Liên cũng sẽ biết được, trên thế giới này có những chuyện quan trọng hơn hôn nhân, thật sự không cần luyến tiếc tên đàn ông cặn bã đó làm gì.
**
Chớp mắt đã tới cuối tháng Giêng rồi.
Tới tháng Giêng, thời tiết vẫn rét căm căm như cũ, thỉnh thoảng còn có những trận tuyết lớn.
Với thời tiết như thế này, nếu không cần phải ra ngoài thì Cố Di Gia sẽ không đi, ngày nào cô cũng làm ổ trước lò sửa, hoặc là cuộn người ngồi trên giường vẽ tranh, cuối cùng trước khi Phương Mỹ Di quay về, cô cũng đã vẽ xong bản thảo cho kỳ tiếp theo.
Phương Mỹ Di quay về lấy bản thảo, đồng thời chia sẻ với cô tin tức mà cô ấy nghe được.
"Nghe nói Đỗ Tiểu Liên đã ly hôn với Đường Bính Đông." Phương Mỹ Di nhấp một ngụm trà, cười híp mắt nói: "Hơn nữa Đường Bính Đông còn bị chuyển xuống nông trường Tây Bắc."
Cái gì? Gây cấn đến thế cơ à?
Cố Di Gia và Trang Nghi Giai tò mò chết mất: "Sao có thể như thế được? Vợ chưa cưới trước đây của Đường Bính Đông không phải muốn gả cho anh ta sao? Sao lại để anh ta bị chuyển xuống tận nông trường Tây Bắc thế?"