Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 609 - Chương 609: Không Xấu 2

Chương 609: Không Xấu 2 Chương 609: Không Xấu 2 Chương 609: Không Xấu 2
Đỗ Tiểu Liên cúi đầu hôn lên khuôn mặt trắng nõn mềm mại của cô bé, cô ấy dịu dàng nói: "Uyển Uyển ngoan, mẹ không ăn đâu, con ăn đi."

Cô bé ngây ngô nhìn cô ấy một lúc, dường như đã xác nhận mẹ sẽ không ăn nên cô bé vui vẻ nhét bánh vào trong miệng mình, vui vẻ gặm.

"Tên hay quá!" Cố Di Gia khen, trong lòng cô lại nghĩ thầm hóa ra sau khi ly hôn với Đường Bính Đông thì cô ấy cũng đã sửa lại họ con gái mình. Như vậy cũng tốt, không cần để cho đứa nhỏ cùng họ với tên đàn ông cặn bã kia.

Trên mặt Đỗ Tiểu Liên vô thức để lộ ra một nụ cười.

Tên của con gái là do cô ấy đặt, cô ấy cũng cảm thấy nó rất hay.

Có đứa nhỏ làm dịu không khí nên mọi người dần dần thoải mái hơn.

Cố Di Gia dẫn hai người đến phòng làm việc của cô.

Hiện giờ, phòng làm việc được chia làm hai khu vực, một bên đặt máy may, có một giá treo quần áo dựa tường ngay bên cạnh, phía bên kia lại đặt bàn học, trên bàn và góc có ánh nắng bên cạnh có rất nhiều sách vở và trang giấy được xếp chồng lên nhau.

Nhìn qua vừa hỗn độn lại vừa hài hòa.

Tiền Quyên Quyên đã tới phòng làm việc này, mỗi lần bước vào đây cô ấy đều cảm thấy chỗ này rất đặc biệt.

Không cần nói tới Đỗ Tiểu Liên, cô ấy chưa từng tới đây nên lúc nhìn thấy những bản thảo trên bàn thì hai mắt mở to, ánh mắt nhìn Cố Di Gia cũng trở nên kính nể.

Thời đại này, những người làm công việc sáng tác rất được coi trọng, khỏi phải nói Cố Di Gia đã có tác phẩm xuất bản rồi, tác phẩm được xuất bản đã chứng minh năng lực của cô.

Trước khi tới đây, Đỗ Tiểu Liên đã nghe Tiền Quyên Quyên nói về Cố Di Gia, trong lòng cô ấy cũng rất kính trọng, trong đó lại có thêm chút hâm mộ.

Cô ấy nghĩ rằng nếu mình có thể thông minh giỏi giang giống như đồng chí Cố thì tốt rồi, có lẽ cô sẽ không làm cho cuộc sống của mình hỏng bét như bây giờ? Có thể làm cho con gái Uyển Uyển của cô ấy không bị biến thành con chồng trước, hay là bị người khác ghét bỏ vì là con gái hay không?

Bởi vì phải đo kích cỡ nên Đỗ Tiểu Liên không thể ôm cô bé, cô ấy đặt cô bé xuống.

Cô bé chỉ mới tập đi, còn chưa vững, Tiền Quyên Quyên ngồi bên cạnh vừa canh chừng cô bé vừa trò chuyện với Cố Di Gia.

Cố Di Gia đã nhanh chóng đo xong kích cỡ cho Đỗ Tiểu Liên, sau đó cô xem thử vải do Đỗ Tiểu Liên cầm tới, hỏi thử cô ấy thích kiểu dáng nào, nếu không nghĩ ra cũng có thể tham khảo những mẫu quần áo có sẵn.

Đỗ Tiểu Liên không biết bản thân thích kiểu quần áo như thế nào, từ khi kết hôn cô ấy đã không may thêm quần áo nữa. Hiện giờ cô ấy còn đang mặc những bộ quần áo cũ trước khi kết hôn.

Thấy cô ấy ngơ ngác không diễn tả được, Cố Di Gia lấy quyển vở vẽ những bức tranh về các mẫu quần áo khác nhau đưa cho cô ấy xem trước còn mình thì ngồi xuống bên cạnh Tiền Quyên Quyên chọc cô bé.

Tính tình của cô bé này rất dễ thương, bị người khác chọc một chút đã cười, khiến ai cũng vui vẻ.

Cố Di Gia cười nói: "Tiểu Uyển Uyển đáng yêu quá, ngoan ghê."

"Đúng vậy, kể từ lúc được Tiểu Liên sinh ra, đứa nhỏ này chưa bao giờ khóc quấy."

Tiền Quyên Quyên cười nói, nhẹ nhàng xoa bụng của mình: "Tớ hy vọng đứa bé trong bụng mình sau này cũng ngoan ngoãn như con bé."

"Đương nhiên rồi." Cố Di Gia nói: "Cậu tốt tính như vậy, doanh trưởng La cũng là người hiền lành, tốt cộng tốt đương nhiên là phải tốt."

Tiền Quyên Quyên cười rộ lên: "Câu đó không phải dùng để diễn tả cái này chứ?"

Cố Di Gia quan sát bụng của cô ấy rồi hỏi thăm tình tình sức khỏe gần đây.

"Vẫn ổn." Tiền Quyên Quyên dịu dàng nói: "Sau khi đủ ba tháng tớ không bị nôn nghén nữa, ăn gì cũng ngon, hiện tại tớ đã mập hơn lúc trước khi có thai gần năm ký rồi."

Cô ấy vuốt ve khuôn mặt của mình, trong lòng lo lắng đến lúc sinh liệu có khi nào cô ấy sẽ tăng mười lăm ký hay không.

Không khí hiện giờ đã ấm hơn nhiều, với lại hôm nay thời tiết khá tốt, mặc quần áo mùa xuân cũng không dày, Cố Di Gia dễ dàng thấy được bụng của Tiền Quyên Quyên nhô lên một chút.

"Có phải em bé mới đạp không?" Cô giật mình hỏi.

Tiền Quyên Quyên gật đầu: "Thật ra thì từ lúc ba tháng đã có thể lờ mờ cảm giác được thai máy, sau năm tháng đã rõ hơn nhiều rồi."
Bình Luận (0)
Comment