Chương 621: Sự Lựa Chọn Thứ Hai 2
Chương 621: Sự Lựa Chọn Thứ Hai 2
Chương 621: Sự Lựa Chọn Thứ Hai 2
Khi Trang Nghi Giai đến đưa bản thảo, biết đoàn trưởng Phong không có nhà thì hỏi: "Gia Gia, có cần tớ qua đây ở với cậu không?"
"Không cần đâu, tớ ở nhà anh trai rồi." Cố Di Gia cười nói: "Không phải doanh trưởng Hứa đang ở nhà à? Cậu nỡ bỏ rơi anh ấy à?"
Mặt Trang Nghi Giai hơi đỏ, già mồm nói: "Có gì mà không nỡ? Một người đàn ông như anh ấy, cần gì người bầu bạn chứ..."
Cố Di Gia cười lớn: "Thôi đi, doanh trưởng Hứa sẽ trách tớ, nói tớ cướp vợ của anh ấy."
Cô không vô tâm vô tư đến mức bắt một người phụ nữ có chồng ở nhà đến bầu bạn cùng mình.
Cố Di Gia cảm thấy khá kỳ lạ, đoàn trưởng Phong chỉ ra ngoài làm nhiệm vụ thôi, tại sao cô ấy lại cảm thấy không có ai bầu bạn thì cô không thể sống được?
"Không còn cách nào khác, tớ sợ cậu ở nhà một mình sẽ cảm thấy cô đơn." Trang Nghi Giai nhún vai: "Mỗi lần gặp cậu tớ đều muốn dành cho cậu những điều tốt nhất." Cô ấy thật lòng muốn như vậy, nhìn thấy khuôn mặt đó của Cố Di Gia, cô ấy nghĩ chắc không có ai nỡ từ chối Cố Di Gia đâu nhỉ?
Cố Di Gia sờ mặt mình, hiểu rồi, có vẻ Trang Nghi Giai cũng bị lây tính thích cái đẹp của Phương Mỹ Di.
Vài ngày sau, Phương Mỹ Di quay lại lấy bản thảo.
Khi biết đoàn trưởng Phong không có nhà, cô ấy lại nảy ra một ý tưởng: "Gia Gia, cậu có muốn vào thành phố chơi với tớ không?"
"Hả?" Cố Di Gia ngơ ra.
Phương Mỹ Di nói: "Lần này nộp bản thảo xong, các cậu không phải có mấy ngày nghỉ ngơi sao? Hay là vào thành phố đi chơi, tớ có ký túc xá ở chỗ nhà xuất bản, cậu có thể ở chỗ của tớ..."
Sau mỗi lần giao bản thảo, hai người Cố Di Gia sẽ nghỉ vài ngày, để cho bản thân được nghỉ ngơi.
Hai mắt Trang Nghi Giai sáng lên: "Được được, tớ cũng đi, đến lúc đó Gia Gia có thể ở nhà tớ."
Tuy Cố Di Gia cũng hơi muốn đi, nhưng nghĩ đến chuyện phải ngồi xe mất tám tiếng cả đi lẫn về, hơn nữa đường đi còn rất xóc nảy, hứng thú đột nhiên giảm đi một nửa. Quan trọng hơn là, nếu ra ngoài chơi, cô vẫn muốn được đi cùng đoàn trưởng Phong, bởi vì đoàn trưởng Phong rất cao lớn, khiến cô cảm thấy vô cùng an toàn, lúc mệt mỏi còn có thể dựa vào anh, bảo anh cõng cô về.
Nếu giao thông phát triển như sau này, đương nhiên là cô muốn đi chơi khắp nơi cùng với bạn thân, nhưng bây giờ thì bỏ đi.
Thấy cô từ chối, hai người Phương Mỹ Di đều rất thất vọng.
Phương Mỹ Di hơi ghen tị nói: "Gia Gia, có phải cậu cho rằng bọn tớ không bằng đoàn trưởng Phong nên mới không thích đi chơi với bọn tớ, đúng không?"
Cố Di Gia thẳng thắn thừa nhận: "Đúng vậy, tớ chỉ muốn đi chơi với đoàn trưởng Phong."
Phương Mỹ Di bị nghẹn cơm chó, trừng mắt nhìn cô, không tiếp tục thuyết phục cô nữa.
Nhưng sáng sớm hôm sau, Phương Mỹ Di đột nhiên đến tìm cô, bảo Cố Di Gia lên thị trấn xem mắt cùng với cô ấy.
Cố Di Gia cảm thấy khó hiểu: "Cậu đi xem mắt còn qua tìm tớ làm gì?"
"Tớ muốn cậu đi cùng tớ." Hiếm khi lại thấy Phương Mỹ Di hồi hộp như thế: "Đi một mình tớ cảm thấy căng thẳng..."
Cố Di Gia nhận ra điều gì đó, không khỏi hứng thú hỏi: "Đối tượng xem mắt lần này là ai vậy? Sao lại khiến cậu căng thẳng đến vậy à?"
Phương Mỹ Di cười hì hì: "Là người ở trụ sở huyện ủy, nghe nói bố mẹ đều là cán bộ, từng học Đại học Công nông binh... Quan trọng nhất là, anh ấy rất đẹp trai."
Nếu như người đó không đẹp trai, cô tuyệt đối sẽ không đi xem mắt.
"Sao cậu biết anh ta đẹp trai?" Cố Di Gia tò mò hỏi.
"Mẹ tớ cho tớ xem ảnh rồi, là kiểu người mà tớ thích, trông rất lịch lãm và đẹp trai." Phương Mỹ Di cười nói: "Nếu thực sự phù hợp thì cũng không phải không thể kết hôn."
Cố Di Gia: "..." Quả nhiên là người yêu cái đẹp.
"Gia Gia, đi cùng tớ đi." Phương Mỹ Di lắc lắc cánh tay cô: "Mẹ tớ đã sắp xếp xe rồi, có thể đưa chúng ta lên thị trấn."
Hai mắt Cố Di Gia sáng lên, đồng ý với Phương Mỹ Di.
Vừa hay bây giờ cô đang được nghỉ, không có việc gì làm, hơn nữa thực ra cô muốn lên thị trấn thăm chú Vinh, có xe miễn phí thì đi thôi.
Cố Di Gia về phòng thay quần áo, nghĩ đến nhân vật chính hôm nay là Phương Mỹ Di, cô chỉ đi cùng cô ấy thôi nên sẽ ăn mặc giản dị nhất có thể. Vì vậy, cô chỉ mặc một chiếc váy xanh trơn.