Chương 693: Kiên Quyết Phải Cưới 2
Chương 693: Kiên Quyết Phải Cưới 2
Chương 693: Kiên Quyết Phải Cưới 2
Chính ủy Mã nhìn thấu hết mọi chuyện, trong lòng hết sức hụt hẫng.
Mẹ anh ấy vui mừng nói: "Thật sao? Vậy doanh trưởng Ôn đã về rồi, khi nào thì sắp xếp cho hai đứa nó xem mắt? Với điều kiện của Xuân Hoa nhà chúng ta, chắc chắn có thể xứng với doanh trưởng Ôn kia."
Suýt chút nữa chính ủy Mã đã hỏi rằng, em gái anh ấy thì có điều kiện gì?
Nhưng nghĩ tới trước mặt là mẹ anh ấy, là em gái ruột của anh ấy, chính ủy Mã vẫn nhịn những lời kia xuống, nói: "Bảo Xuân Hoa đừng khóc nữa, giữ tinh thần, chờ thêm vài ngày nữa, con sẽ sắp xếp cho hai người họ xem mắt."
Bác gái Mã nhíu mày: "Sao lại phải đợi thêm vài ngày? Ngày mai luôn không được hả?"
Bà ta cũng rất nóng lòng, muốn nhanh chóng tìm con rể cho con gái, chỉ sợ có việc gì ngoài ý muốn xảy ra thì con rể tốt chạy mất rồi.
Ở trong lòng bác gái Mã, doanh trưởng Ôn kia thật sự là một đối tượng cực kỳ tốt, từ khi nghe con trai kể chuyện doanh trưởng Ôn, bà ta còn cố tình đi tới quân đội nghe ngóng về doanh trưởng Ôn. Đúng là càng nghe càng hài lòng.
Xuất thân là con em cán bộ, từng học Học viện Quân sự, trẻ tuổi tương lai đầy hứa hẹn, gia thế hơn người, tướng mạo không tầm thường, quả thật cứ như chuẩn bị riêng cho Xuân Hoa vậy.
Con rể như vậy bà ta không muốn để vuột mất.
Tiếng khóc của Mã Xuân Hoa đã nhỏ đi, cô ta vểnh tai lên nghe ngóng.
Cùng nghe lén còn có Tam Hoa đang ghé vào cửa, nhưng ba người trong phòng đang nói chuyện, nên không có ai để ý tới cô bé. Vẫn có Nhị Hoa hơi nghi hoặc nhìn em gái, không biết em gái đang làm gì.
Chính ủy Mã không vui nói: "Mấy hôm nay quân đội sắp vào núi huấn luyện dã ngoại rồi, mọi người đều đang bận, làm gì có thời gian rảnh?"
Bác gái Mã không hiểu huấn luyện dã ngoại là gì, thất vọng nói: "Vậy khi nào thì doanh trưởng Ôn có thời gian rảnh?"
"Đợi đến khi bọn họ từ trong núi về thì sẽ rảnh thôi."
"Khi nào thì quay về?"
"Chắc là hai ba hôm nữa."
Bác gái Mã nói: "Thôi được rồi, vậy thì chờ ba ngày, vừa hay đến lúc đó quần áo mới của Xuân Hoa cũng làm xong rồi." Nghĩ đến việc con gái gặp phải khi đi lên trên trấn làm quần áo mới, bà ta lại nói: "Tới lúc đó mẹ đi cùng Xuân Hoa lên trên trấn lấy quần áo."
Bà ta hùng hổ, thật ra thì lần này bà ta muốn xem xem, có phải còn có người lại muốn ném đồ dơ vào người con gái bà ta không, nếu mà có, chắc chắn bà ta phải bắt được đối phương.
Chính ủy Mã nghĩ tới điều gì đó, lại nói: "Đúng rồi, con vẫn chưa tìm doanh trưởng Ôn để nói chuyện này đâu, đợi sau khi con nói với doanh trưởng Ôn rồi lại hẹn thời gian sau."
Bác gái Mã đồng ý ngay.
Bà ta không mảy may cảm thấy doanh trưởng Ôn sẽ từ chối xem mắt với con gái bà.
Không phải nói đồng chí nam của quân đội đều không tìm được vợ sao? Bây giờ có đồng chí nữ trẻ tuổi bằng lòng xem mắt với bọn họ, chắc chắn bọn họ sẽ bằng lòng, nếu không thì những người đàn ông độc thân đó không biết đến năm tháng nào mới cưới được vợ.
Người trong phòng vẫn đang nói, Tam Hoa không nghe tiếp nữa, hai chân nhỏ nhắn chạy như điên ra ngoài.
Nhị Hoa đuổi theo: "Tam Hoa, em đi đâu?"
"Em đi tìm Bảo Hoa chơi." Giọng nói của Tam Hoa vọng lại từ phía xa xa.
Đúng thật là Tam Hoa đi tìm Bảo Hoa, còn tìm cả Chu Vệ Tinh, mấy đứa nhỏ lại tập hợp tại căn cứ bí mật của chúng một lần nữa.
"Cô út tớ sắp xem mắt với doanh trưởng Ôn rồi!" Tam Hoa nói.
Bọn nhỏ đều kêu lên: "Ây da, chuyện này không được, doanh trưởng Ôn không thể cưới người phụ nữ xấu xa."
"Đúng rồi, cưới người phụ nữ xấu xa, cô ta sẽ lưu lại khu nhà tập thể!"
Bảo Hoa hỏi: "Khi nào bọn họ xem mắt?"
Tam Hoa vò đầu: "Không biết nữa, hình như cha tớ nói, đợi doanh trưởng Ôn huấn luyện dã ngoại về sẽ cho họ xem mắt."
Bảo Hoa gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cô bé nói với những đứa nhỏ đang kích động kia: "Được rồi, những việc này các cậu đừng bận tâm, cứ để tớ."
"Để cho cậu?" Bọn nhỏ nhìn cô bé: "Chị đại, cậu muốn làm gì?"
Những đứa khác cũng phấn khích, xoa tay múa chân chuẩn bị làm một trận lớn.
Bảo Hoa trừng mắt, liếc bọn nhỏ: "Không làm gì cả, tớ muốn đi tìm dượng út tớ với doanh trưởng Ôn, nói với họ một tiếng. Tớ tin là sau khi doanh trưởng Ôn biết chuyện sẽ không xem mắt với người phụ nữ xấu xa kia đâu."
Trẻ con có logic riêng của chúng, cảm thấy Mã Xuân Hoa là người phụ nữ xấu xa, sau khi doanh trưởng Ôn biết, chắc chắn sẽ không xem mắt với cô ta, chỉ đơn giản vậy thôi.
Về phần lại lén lút làm chuyện gì đó, Bảo Hoa thấy một lần là đủ rồi, không thể làm lại thêm lần thứ hai, nếu không người lớn thật sự sẽ phát hiện là bọn chúng làm.