Chương 704: Con Gái Có Thể Ưu Tú Hơn Con Trai! 5
Chương 704: Con Gái Có Thể Ưu Tú Hơn Con Trai! 5
Chương 704: Con Gái Có Thể Ưu Tú Hơn Con Trai! 5
Nhưng bây giờ không giống vậy.
Từ khi bọn họ đi vào nơi đóng quân, có khi là ở chung một chỗ, xa thơm gần thối, lại còn có đứa con gái ngu ngốc Mã Xuân Hoa này không ngừng gây trở ngại, dẫn tới việc bây giờ bác gái Mã không chỉ không thể lôi kéo được con trai, mà ngược lại còn khiến thẳng cả bắt đầu không vừa ý với bọn họ.
Bác gái Mã lại hối hận, không nên đến thăm người thân.
Mã Xuân Hoa cũng không sợ anh ấy, hét lên: "Anh cả, anh đây là đang làm gì vậy? Sao anh dám tỏ thái độ với mẹ thế? Anh đây là đang muốn dọa mẹ chúng ta phải không?"
Chính ủy Mã không quan tâm đến cô ta, nói với bác gái Mã: "Mẹ, nếu Xuân Hoa đã không vừa lòng với đối tượng con tìm cho nó, vậy thì để nó về quê tìm đi! Con mua vé xe lửa ngày mai cho hai người, mai con xin nghỉ đưa hai người đi xe lửa."
"Gì cơ?!"
Mã Xuân Hoa há hốc mồm, trái tim bác gái Mã cũng vọt lên cổ họng.
Sau đó Mã Xuân Hoa nổi điên: "Anh có ý gì? Anh muốn đuổi mẹ và em đi? Anh dựa vào đâu chứ?" Sau đó lại chỉ trích anh ấy bất hiếu: "Anh hiếu thảo với mẹ như vậy sao? Vậy mà muốn đuổi mẹ đi!"
Thời điểm quan trọng, hiếm khi cô ta thông minh đột xuất.
Mã Xuân Hoa không hề muốn đi, cô ta vẫn chưa tìm được đối tượng ở quân đội đâu, nếu cứ vậy mà đi khỏi, không phải giống kiểu bị đuổi đi sao?
Hơn nữa đã biết được điều kiện tốt của sĩ quan quân đội, làm sao cô ta còn vừa ý những tên đàn ông thô kệch ở nông thôn và đám dưa vẹo táo nứt trong thành phố đó được?
Cho dù là trước kia, cô ta cũng không để vào mắt, bây giờ cảm thấy người thành phố còn không tốt bằng những sĩ quan đó, nếu được gả cho sĩ quan, cô ta sẽ ngay lập tức trở thành vợ quan rồi.
Để khiến bản thân có thể ở lại, Mã Xuân Hoa hiếm khi trở nên thông minh.
Cô ta uy hiếp nói: "Anh cả, anh dám không hiếu thảo với mẹ, thì em dám đi tố cáo anh với quân đội!"
Chính ủy Mã cười lạnh, bây giờ anh ấy coi như đã nhìn rõ đứa em gái này, dám nói như vậy với cả anh trai cô ta, quả thực là một đứa sói mắt trắng, ích kỷ.
Bác gái Mã cũng bị sự ngu xuẩn của con gái làm cho tức muốn ngất đi, quát: "Câm mồm!"
Sau khi khiển trách con gái, bà ta bày ra một khuôn mặt tươi cười, nói với chính ủy Mã: "Thằng cả này, con đừng vậy mà, Xuân Hoa vẫn chưa tìm được đối tượng đâu. Nếu về quê, thì làm gì có đối tượng nào tốt chứ? Tuổi tác của Xuân Hoa càng ngày càng lớn rồi, con cũng muốn em gái con không gả đi được đâu nhỉ?"
Vẻ mặt chính ủy Mã hơi dịu lại.
Tuy rằng anh ấy đã biết mẹ anh ấy cũng không rộng rãi hiền hòa như biểu hiện bề ngoài, có tâm tư nhỏ của bà ta, nhưng anh ấy làm một đứa con trai, vẫn sẵn lòng dung túng vài phần.
Đây là mẹ của chính anh ấy, anh ấy còn cách nào khác đâu chứ?
Thực sự thì chính ủy Mã cũng không muốn nói nhiều thêm với mẹ anh ấy, để tránh việc bà ta lại đánh bài tình thân, nói thẳng: "Mẹ, nếu mẹ muốn con bị thất nghiệp, vậy mẹ cứ để Xuân Hoa gây chuyện tiếp đi, đến lúc đó chúng ta cùng nhau về quê!"
"Vậy sao được?" Bác gái Mã ngay lập tức trở nên nóng nảy.
Nếu như thằng cả rời khỏi quân đội, sau này không có tiền lương cao như vậy, đến khi đó ai nuôi cả nhà bọn họ?
Chắc chắn bác gái Mã không chịu, nhanh chóng nói: "Thằng cả, mẹ sẽ trông chừng Xuân Hoa, đến khi Xuân Hoa tìm được đối tượng, mẹ sẽ đi ngay."
Bà ta thầm cắn răng, suy tính trong lòng.
Thật ra lần tới thăm người thân này, bà ta không định rời đi.
Đến khi con gái gả đến bên này, bà ta sẽ mang theo cháu trai Mã Tiểu Tráng đến ở chỗ thằng cả, có con dâu lớn hầu hạ, khỏi phải nói thoải mái biết bao nhiêu. Quan trọng hơn nữa là, Mã Tiểu Tráng lớn rồi, cứ ở nông thôn mãi thì làm gì có tương lai tốt đẹp gì, đương nhiên là đi theo bác cả có tiền đồ sẽ tốt hơn.
Vừa hay thằng cả không có con trai, đến khi đó để thằng cả nuôi Tiểu Tráng, không phải rất hợp hay sao?
Bây giờ rõ ràng là thằng cả bị Xuân Hoa gây ồn ào đến bực mình, bà ta quyết định dỗ dành thằng cả trước rồi nói sau. Đợi đến khi gả Xuân Hoa đi, bà ta là mẹ, thằng cả còn có thể đuổi bà ta đuổi ra ngoài sao?
Chính ủy Mã vẫn chưa biết ý tưởng của mẹ anh ấy, nghe thấy bà ta nói vậy, vẫn có hơi vui vẻ yên lòng.
Đáng lẽ ra anh ấy nên làm như vậy từ sớm, trước kia chỉ nghĩ, bọn họ là người nhà của anh ấy, vậy nên anh ấy muốn khoan dung một chút. Có điều Mã Xuân Hoa càng ngày càng gây ồn ào, ngay cả doanh trưởng La cũng đã tự mình đến nhà để nói chuyện, cuối cùng anh ấy cũng không có cách nào nuông chiều bọn họ thêm nữa.
Chính ủy Mã nói: "Mẹ, nếu mẹ đã nói vậy, thế thì cứ tạm vậy trước đã! Nếu Xuân Hoa còn tiếp tục gây chuyện, con sẽ mua vé xe lửa cho hai người luôn, đưa hai người quay về."
Bác gái Mã giật giật khóe miệng, khó chịu nói: "Mẹ biết rồi."
Đến khi chính ủy Mã rời đi, Mã Xuân Hoa tức giận hét ầm lên: "Mẹ..."