Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 718 - Chương 718: Hận Bản Thân Vô Dụng 3

Chương 718: Hận Bản Thân Vô Dụng 3 Chương 718: Hận Bản Thân Vô Dụng 3 Chương 718: Hận Bản Thân Vô Dụng 3
Chu Hồng Anh hèn nhát yếu đuối, trong cơn bi thương tức giận, rốt cuộc cũng dâng trào dũng khí vô tận, cô ấy hét lên với chính ủy Mã: "Ly hôn! Tôi muốn ly hôn với anh! Anh đã thương người nhà anh như thế, không xem mẹ con chúng tôi là người, vậy chúng ta ly hôn, sau này anh cứ ở với bọn họ là được!"

Đại Hoa nghe mẹ nói thế thì nước mắt càng chảy dữ hơn, lần này cô bé thật sự cảm thấy chua xót.

"Mẹ..."

Trong lòng Chu Hồng Anh vô cùng thê lương, cô ấy không nói gì, kéo con gái chạy ra bên ngoài.

"Hồng Anh!" Chính ủy Mã đuổi theo: "Hồng Anh, em nghe anh nói, anh không có... Hay là thế này, chúng ta cứ dẫn Đại Hoa tới trạm y tế khám trước đã được không?"

Bác gái Mã thấy con trai cứ thế bỏ đi thì trợn tròn mắt, nhanh chóng kêu lên: "Thằng cả, bọn mẹ cũng bị đánh!"

Chính ủy Mã không lên tiếng, cũng không quay đầu lại, anh ấy đi theo vợ và con gái lên trạm y tế.

Bác gái Mã chẳng hề muốn như thế, bà ta có dự cảm không tốt, không nghĩ ngợi gì thêm mà kéo Mã Xuân Hoa cùng tới trạm y tế.

Mấy chị dâu đứng gần đó quay qua nhìn nhau, trong chốc lát bọn họ cũng không biết xử lý chuyện này thế nào.

Mãi tới khi có một tiếng khóc con nít khác vang lên, mọi người mới phát hiện ra Mã Tiểu Tráng ở trong phòng.

Vốn dĩ Mã Tiểu Tráng đang ngủ thì bị tiếng ồn ào đánh thức, nhìn thấy bọn họ đánh nhau, vì sợ hãi nên nó vẫn mãi không hề lên tiếng.

Lúc này, thấy bà nội sắp rời đi, nó khóc lớn lên, muốn tìm bà nội.

Nhóm quân tẩu thật ra chẳng có ấn tượng gì tốt với Mã Tiểu Tráng, bởi vì bác gái Mã thật sự quá cưng chiều nó, món gì ngon cũng cho nó ăn trước tiên, xem ra lại thêm một người có tác phong giống "bà cụ Tiền".

Mã Tiểu Tráng này có chút giống với Tiền Đức Thắng, xem chị gái như món hàng phải bù thêm tiền, là nơi để trút giận.

Có điều may mà Tam Hoa là đứa lanh lẹ, cộng thêm Chu Hồng Anh cố gắng ngăn cách không để hai đứa con gái ở chung với Mã Tiểu Tráng. Vì vậy, chỉ cần bọn họ không ở chung một chỗ thì cũng coi như bình an vô sự.

Nhưng nó khóc thành ra thế này thì mọi người cũng không thể cứ thế mặc kệ được.

"Được rồi, vậy cứ dẫn nó tới trạm y tế cho bác gái Mã đi."

Mọi người nhìn Mã Tiểu Tráng khóc tới nước mắt nước mũi tèm lem, gương mặt núng nính thịt rất bẩn, nhưng chẳng ai ở đây cảm thấy quý mến nó cả. Nếu đổi lại là một cô gái nhỏ đáng thương, có khi bọn họ sẽ còn thương cảm một chút, nhưng là một đứa nhỏ béo ú bị làm hư, thật sự là bọn họ chẳng có cảm giác gì.

Trạm y tế từ trước tới nay đều khá thanh tịnh, nếu mọi người có bệnh gì nặng thì đều tới bệnh viện quân y khám, bệnh nhẹ thì chịu đựng một chút là qua, trừ khi là chuyện rất gấp, nếu không sẽ không ai tới trạm y tế.

Lúc này, cả nhà chính ủy Mã đều kéo tới chỗ trạm y tế thanh tịnh này, chỉ một mình Mã Xuân Hoa là đủ khiến người ta đau đầu rồi.

Chu Hồng Anh sốt ruột kéo con gái qua, nói: "Bác sĩ, phiền cô khám giúp mặt con gái tôi một chút, xem mặt con bé có ổn không..."

Người trực ban hôm nay là bác sĩ nữ.

Khi cô ấy nhìn thấy mặt của Đại Hoa thì giật nảy mình rồi tức giận nói: "Ai lại nhẫn tâm như thế, đánh bé gái thành ra thế này?"

Mã Xuân Hoa ở đằng sau hét lên: "Tôi chỉ đánh nhẹ thôi, làm gì nghiêm trọng tới như thế? Con nhóc chết bầm này cũng đánh tôi mà."

"Câm miệng!" Chính ủy Mã nhịn không được nữa, gầm lên: "Em còn ồn ào nữa thì lập tức quay về quê cho anh."

Mã Xuân Hoa không tin được mở to hai mắt, cô ta không phục, tính nói gì đó nhưng lại bị bác gái Mã áp chế.

Bác gái Mã nhanh chóng nói: "Bác sĩ, cô cũng khám cho chúng tôi một chút, chúng tôi cũng bị đánh, liệu có vấn đề gì không."

Bà ta nghĩ kỹ rồi, mặc dù con gái bà ta đánh Đại Hoa, nhưng Chu Hồng Anh cũng đánh bà ta. Nếu mọi người đều bị đánh cả, bà ta là mẹ chồng vẫn chiếm phần lý nhiều hơn, không thể bị đánh không như thế được.

Đương nhiên, nếu bác sĩ nói bà ta bị tổn thương và có vấn đề thì lại càng có lợi cho mẹ con bà ta hơn, thằng cả có tức giận thì cũng không nhiều.

Bác sĩ nhìn hai mẹ con bác gái Mã một chút, khóe môi giật giật: "Hai người làm gì có bị thương đâu? Sao mà nghiêm trọng như cô bé này được?"

Cô ấy cũng không thèm quan tâm tới hai mẹ con kia mà tập trung kiểm tra cho Đại Hoa.

Sau khi kiểm tra xong, cô ấy thở phào nói: "Vẫn còn may, chưa bị đánh nát mặt, nếu còn đánh nhiều thêm mấy cái thì e rằng gương mặt sẽ bị phá nét mất."
Bình Luận (0)
Comment