Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 741 - Chương 741: Rủ Nhau Có Thai 2

Chương 741: Rủ Nhau Có Thai 2 Chương 741: Rủ Nhau Có Thai 2 Chương 741: Rủ Nhau Có Thai 2
Đúng lúc Phong Lẫm về nhà, trên người anh còn mặc bộ trang phục tác chiến ướt đẫm mồ hôi, còn có một vài vết bùn khô trên khuôn mặt, anh nhìn thấy Phương Mỹ Di rời đi còn gật đầu nhẹ với cô ấy.

Phương Mỹ Di nghiêm mặt gọi một tiếng "đoàn trưởng Phong" rồi xách gói hàng đi nhanh hơn.

Cố Di Gia nhìn Phương Mỹ Di đang chạy trốn, lại nhìn qua khuôn mặt lạnh nhạt của đoàn trưởng Phong, cô không nhịn được bật cười nói với anh: "Anh về rồi à, có mệt không? Mau vào nhà uống nước đi ạ."

Nhìn thấy quần áo trên người anh không chỉ có mồ hôi mà còn có bùn thì cô cũng không biết là có phải anh vừa lăn lộn trong vũng bùn xong hay không.

Cố Di Gia thấy cả người anh đầy vết bẩn nên đuổi anh đi tắm, rửa hết bùn đất trên người rồi lại nói tiếp.

Phong Lẫm nghe lời đi vào phòng tắm, lấy một thùng nước dội thẳng từ trên xuống, bàn tay tùy ý xoa xoa mấy vết bùn đất trên người rồi lại xối thêm một thùng nước nữa. Cuối cùng anh lấy khăn mặt lau sơ nước trên người rồi thay bộ đồ mới.

Cực kỳ nhanh!

Cố Di Gia đang ngồi chống cằm trước bàn, xem anh rót trà thảo dược uống. Trên mặt anh vẫn còn vài giọt nước rơi xuống trôi theo đường cong của khuôn mặt đẹp trai, tụ lại dưới cằm rồi nhỏ giọt lên trên vạt áo.

Anh mặc một chiếc áo ngắn tay cổ rộng, có thể nhìn thấy được xương quai xanh hơi gồ lên, vừa mạnh mẽ lại vừa gợi cảm.

Khuôn mặt của cô hơi hồng, cô tự nhéo lỗ tai của mình, cảm thấy hình như cổ áo mình làm hơi rộng quá thì phải? Nhưng thật sự đẹp lắm, cô rất muốn sờ một cái...

"Gia Gia!"

Cố Di Gia vô thức ngẩng đầu, cái ót được một bàn tay đỡ lại, một bóng đen hạ xuống, sau đó là trên môi cảm giác được hơi thở ấm áp.

Phong Lẫm hôn cô một lúc rồi để cô ngồi xuống, anh hỏi: "Em đang nghĩ gì thế?"

Khuôn mặt của Cố Di Gia đỏ ửng, cô bị anh hôn đến mức sắp tắt thở luôn rồi, đầu óc cũng mơ hồ, đợi anh rót nước cho cô thì cô cũng để anh đút cho mình uống.

Cô nói bằng giọng oán trách: "Anh đừng có tùy tiện hôn em như thế!"

Nếu khuôn mặt cô không đỏ như thế, ánh mắt long lanh thì đúng là có sức thuyết phục hơn nhiều.

Phong Lẫm cười cười với cô, anh không trả lời mà hỏi cô muốn ăn gì vào bữa tối.

Cố Di Gia hơi mệt mỏi nói: "Thời tiết nóng quá, em chẳng muốn ăn gì cả."

Mỗi khi vào mùa hè, cô đều bị giảm cân, không muốn ăn một cái gì cả nhưng cũng không thể không ăn nên cô luôn cảm thấy khó chịu vào mỗi bữa cơm.

Phong Lẫm hơi nhíu mày, anh dùng cánh tay ôm cả người cô lên rồi nâng nâng mấy cái sau đó nói: "Lại gầy hơn rồi."

Cố Di Gia bị anh lắc lư mấy cái cũng ngơ ngẩn, sau đó mới cười đánh yêu: "Anh tưởng mình là cái cân à? Ước lượng một cái là biết gầy hay không hả?"

Phong Lẫm nói: "Mỗi ngày anh đều ôm em, em có gầy hay không thì anh phải biết chứ."

Mỗi buổi tối anh đều ôm cô ngủ nên có thể rõ ràng cảm giác được cô lại gầy xuống từ lúc vào hè, thắt lưng dường như cũng nhỏ đi nhiều.

Chuyện này làm cho đoàn trưởng Phong cảm giác mình rất thất bại.

Dường như phần thịt nuôi ra được vào khoảng tháng ba tháng tư đã bị mất hết rồi.

Cố Di Gia cũng không muốn cãi nhau với anh về chuyện này, anh luôn coi trọng sức khỏe của cô, chỉ cần có một chút vấn đề gì là anh đã lo lắng rồi.

Vậy nên cô nói qua chuyện khác: "Ngày mai Mỹ Di sẽ đi thủ đô bằng tàu hỏa, vài ngày nữa là gặp được cha mẹ rồi..." Cô đột nhiên thở dài: "Lâu rồi em chưa gặp mẹ, không biết giờ bà ấy như thế nào."

Phong Lẫm hơi ghen tị: "Chưa được bao lâu mà, mới gặp năm trước lúc kết hôn đấy thôi?"

"Hiện giờ cũng đã qua bảy tám tháng rồi."

Đoàn trưởng Phong cảm thấy bảy tám tháng có là gì, trước kia anh cũng không gặp cha mẹ trong nhiều năm, anh không cảm thấy có vấn đề gì cả.

Anh không hiểu vì sao cô muốn gặp lại mẹ anh như thế, Phong Lẫm nói: "Nếu không hay là năm nay chúng ta ăn tết ở thủ đô nhé?"

"Cái gì?" Cố Di Gia kinh ngạc nhìn anh.

Phong Lẫm nói: "Nếu năm nay sức khỏe của em tốt hơn, có thể đi tàu hỏa thì chúng ta sẽ đón năm mới ở thủ đô."

"Tốt quá!" Cố Di Gia vui vẻ nhảy lên, cô nhào vào trong lồng ngực anh rồi ôm cổ anh hôn mấy cái, miệng cười tủm tỉm nói: "Em nhất định sẽ cố gắng rèn luyện để có thể đi được tàu hỏa!"
Bình Luận (0)
Comment