Chương 770: Không Ai Có Thể Bên Cạnh Ai Mãi Mãi 3
Chương 770: Không Ai Có Thể Bên Cạnh Ai Mãi Mãi 3
Chương 770: Không Ai Có Thể Bên Cạnh Ai Mãi Mãi 3
Phương Mỹ Di nói xong, bắt đầu nảy sinh ý nghĩ ngây thơ: "Hay là tớ với anh Hạo Thần chỉ yêu nhau thôi, không cần kết hôn, thế thì tớ vẫn có thể ở đây."
"Cậu bị ngốc à!" Cố Di Gia hết nói nổi: "Chắc chắn mẹ cậu sẽ không đồng ý, hơn nữa đến lúc đó hai người cũng không chịu được đâu."
Đối với người ở thời đại này mà nói, Phương Mỹ Di với Quản Hạo Thần đều lớn tuổi cả rồi, một người ba mươi, người kia hai lăm, hẳn người lớn hai nhà cũng sốt ruột lắm rồi, nên chắc chắn sẽ giục hai người nhanh kết hôn. Hơn nữa, đôi tình nhân yêu nhau mà lại ở hai nơi khác nhau, suốt cả năm không gặp lấy nổi một lần thì sao có thể chịu được, lúc đó không kết hôn cũng chia tay.
Người yêu ở thời này đều kết hôn rất nhanh, sau cùng thì phần nhiều vẫn là kết hôn.
Phương Mỹ Di nằm nhoài ra bàn, cô ấy cũng biết rằng suy nghĩ của bản thân rất ngây thơ, bĩu môi ầm ĩ: "Không phải do tớ không nỡ rời xa các cậu à?"
Cố Di Gia không để tâm lắm; "Có gì đâu mà không nỡ? Biết đâu sau này bọn tớ cũng đến thủ đô ấy chứ."
"Gì cơ?" Phương Mỹ Di đứng phắt dậy, nhỏ giọng hỏi: "Chẳng nhẽ đoàn trưởng Phong được thuyên chuyển đến thủ đô à?"
Cố Di Gia lắc đầu: "Đương nhiên là không rồi, tớ không nắm rõ tình hình công việc của đoàn trưởng Phong lắm. Tớ chỉ nói là, có thể ngày nào đó tớ sẽ đến thủ đô giúp đỡ mẹ chồng, tết năm này bọn tớ sẽ đến thủ đô ăn tết."
Phương Mỹ Di: "... Chắc đoàn trưởng Phong không đồng ý đâu."
Cố Di Gia cười cười, khi nào khôi phục thi đại học, cô đỗ trường đại học ở thủ đô, đến lúc đó đoàn trưởng Phong không đồng ý cũng phải đồng ý. Không ổn rồi, nghĩ đến việc phải rời xa đoàn trưởng Phong, cô lại cảm thấy hơi khó chịu.
Phương Mỹ Di ở nhà Cố Di Gia một lúc lâu rồi mới rời đi.
"Tớ về đây, mẹ tớ tối hôm qua đã bắt đầu xem ngày, bàn bạc với nhà họ Quản về thời gian kết hôn, chắc cũng sắp có kết quả rồi đấy." Phương Mỹ Di nói: "Nào có tớ sẽ đến đây thông báo cho cậu."
Cố Di Gia hỏi: "Cậu với anh họ Quản không bàn bạc với nhau à?"
Kết hôn là chuyện của hai người, dù có sự can thiệp của người lớn đi nữa, hai bên cũng phải nói chuyện lại với nhau chứ, đừng nói là Phương Mỹ Di chỉ lo yêu đương, không thèm quan tâm đến mấy cái khác đấy nhé?
Phương Mỹ Di sờ sờ mặt, có hơi xấu hổ: "Cái này thì, anh Hạo Thần muốn kết hôn nhanh chút, anh ấy không chịu được việc yêu xa, nhưng tớ lại không nỡ xa các cậu..."
Cố Di Gia bày ra vẻ mặt không tin nổi: "Lúc cậu quay về, vẫn chưa bàn bạc xong với anh họ đúng không?"
Sao anh họ Quản lại đáng thương như vậy chứ?
Sau đó, cô nghe được cô ấy ừ một tiếng, rồi kêu lên: "Do tớ bây giờ vẫn chưa có ý tưởng gì thôi mà."
Khi cô ấy phải lên tàu rời đi, Quản Hạo Thần đã tiễn cô đến ga tàu, đến tận lúc đó, cô ấy vẫn chưa mở miệng nói đồng ý. Khi nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của anh ấy, cô ấy cũng cảm thấy hơi khó chịu.
Thật ra mấy ngày lúc ngồi trong tàu, cô ấy vẫn luôn suy nghĩ về việc này, chứ cũng không vô tâm vô tư đến mức nằm ngủ ngon lành đâu.
Suy nghĩ mãi, vẻ mặt thất vọng của Quản Hạo Thần vào chiếm toàn bộ tâm trí cô ấy, thật ra trái tim cô ấy đã bắt đầu rung động...
Phương Mỹ Di nhún nhún vai nói: "Nên tớ cũng không quan tâm lắm, mẹ tớ quyết định ngày nào là ngày lành tháng tốt để cưới thì cứ thế mà làm thôi."
Cố Di Gia ngạc nhiên, giơ ngón tay cái với cô ấy, đúng là một cô gái mạnh mẽ.
Sau khi rời khỏi nhà Cố Di Gia, Phương Mỹ Di về nhà, thấy cha mẹ ngồi trong phòng khách đang cầm cuốn lịch treo tường để xem ngày.
Thấy cô ấy về, Tống Nguyệt Mai nói: "Mỹ Di, con lại đây nào, mẹ với nhà họ Quản chọn được ngày tốt rồi, khoảng cuối tháng chín là ngày đẹp để kết hôn."
Phương Mỹ Di "à" một tiếng, rồi ngồi xuống cạnh cha mẹ.
Tống Nguyệt Mai nói: "Còn hơn một tháng nữa, thời gian vừa vặn để hai con chuẩn bị đồ cưới, trang trí phòng tân hôn..."
Nghe mẹ lải nha lải nhải, bỗng Phương Mỹ Di cảm thấy không đúng lắm: "Mẹ, sao mẹ lại chuẩn bị thế?"
Hẳn phải do bên nhà trai chuẩn bị mới đúng chứ? Nhà gái chỉ cần đến là được mà.
Tống Nguyệt Mai liếc nhìn cô ấy một cái, hận không thể rèn sắt thành thép nói: "Nếu con không phải con gái ruột của mẹ, chắc mẹ vứt con ra ngoài luôn quá! Sao con có thể không quan tâm đến vậy hả? Nhà họ Quản nói rằng, tháng sau Hạo Thần sẽ đến đây, tổ chức đám cưới ở đây luôn. Sau khi hai đứa chuyển sang thủ đô thì lại tổ chức thêm lần nữa ở bên đó..."