Chương 783: Thiên Tài 8
Chương 783: Thiên Tài 8
Chương 783: Thiên Tài 8
Trần Ngải Phương ăn ngay nói thật: "Nói thật thì chúng tôi không dạy gì mấy, đều là thằng bé chủ động học tập, chuyện học hành của hai anh em đều do Gia Gia phụ trách, chính tôi cũng không biết bọn nhỏ học hành thế nào."
Nói xong câu cuối, cô ấy làm mẹ có hơi xấu hổ, đồng thời cũng tâng bốc cô em chồng lên: "Gia Gia nhà chúng tôi từ nhỏ đã là đứa bé lanh lợi, rất quan tâm tới tôi, thấy tôi bận rộn vất vả nên con bé phụ trách việc học của hai đứa nhỏ. Có Gia Gia quản lý việc học của hai đứa, tôi và lão Cố cũng không cần lo lắng tới những việc này..."
Mọi người nghe thế đều hiểu ra.
Đúng vậy, suýt nữa bọn họ đã quên mất, Cố Di Gia là học sinh cấp ba, có thể phụ đạo việc học cho hai đứa cháu trai và cháu gái. Thảo nào Bảo Sơn lại giỏi như thế, từ nhỏ cậu bé đã được học sinh cấp ba dạy dỗ, có thể không giỏi được sao?
Không ít người thầm cảm thấy ghen tị, cảm thấy con mình không bằng được Bảo Sơn chắc chắn là vì trong nhà không có học sinh cấp ba nào để dạy dỗ nó.
Cũng có người định đến nhờ cô: "Không biết Gia Gia có tình nguyện dạy mấy đứa nhóc nhà tôi không?"
"Chị dâu Ngô, chỉ sợ Gia Gia không rảnh. Bình thường Gia Gia bận vẽ bản thảo, đã không có mấy thời gian rảnh, sao có thể dạy dỗ những đứa nhỏ khác học tập được chứ?"
"Hơn nữa, chị dâu Ngô, mấy đứa nhỏ nhà chị đều không thích học hành, chị đưa qua chỗ Gia Gia không phải là làm loạn công việc của cô ấy sao?"
Chị dâu Ngô không nhịn được nói: "Nói bậy, bọn nhỏ chỉ là không được học sinh cấp ba chỉ dạy thôi, nếu Gia Gia tình nguyện dạy bọn nhỏ thì nhất định bọn nó sẽ chăm chỉ đọc sách."
Mọi người lắc đầu, nhớ tới mấy đứa nhỏ nhà chị dâu Ngô, bọn họ cảm thấy cho dù có được học sinh cấp ba dạy thì cũng vô dụng thôi. Những đứa nhỏ đó vô cùng nghịch ngợm, thường xuyên trốn học, cứ vài ba hôm lại bị giáo viên báo về nhà nhắc nhở do trốn học, cũng không biết đã đánh đến nỗi hỏng mấy cái dây lưng rồi, nhưng vẫn không thấy mấy đứa nó thay đổi.
Chị dâu Ngô không tin bọn họ, chị ta lại đi tìm Cố Di Gia, muốn nhờ cô dạy học cho mấy đứa nhỏ nhà chị ta.
Cố Di Gia đang ở trong nhà vẽ bản thảo, lúc biết được ý định của chị ta thì vẫn còn đang mông lung.
Bây giờ cô đang cố hoàn thành bản thảo cho kịp hạn, không để ý tới chuyện bên ngoài, ngây ngốc nhìn miệng chị ta đóng rồi mở, cũng không nghe chị cô ta nói gì.
Mạnh Xuân Hoa nghe thấy có tiếng nói thì ra xem thử, thấy cảnh tượng như thế, chẳng đợi Cố Di Gia nói gì, cô ấy đã cao giọng nói: "Chị dâu Ngô, chị nói gì thế? Chị muốn Gia Gia phụ đạo bài tập cho mấy đứa nhỏ nhà chị sao?"
Chị dâu Ngô quay qua nhìn cô ấy, qua loa gật gật đầu.
Mạnh Xuân Hoa đi qua nói: "Khó lắm, Gia Gia đang rất bận, làm gì có thời gian rảnh mà dạy con chị!"
Chị dâu Ngô hơi buồn bực nói: "Tôi đâu có hỏi cô, tôi hỏi Gia Gia mà." Chị ta quay qua nhìn Cố Di Gia, vẻ mặt mong chờ hỏi: "Gia Gia, cô thấy thế nào?"
Mạnh Xuân Hoa cười lạnh, sao mà cô ấy không biết chị dâu Ngô tính toán gì chứ.
Đây là ỷ vào Gia Gia còn trẻ, da mặt mỏng, chị ta cho rằng cô không tiện từ chối.
Ai ở khu nhà tập thể này mà không biết Cố Di Gia là người hiền lành thân thiện, rất được bọn nhỏ yêu mến. Chỉ cần là con nít tới nhà thì cô đều không từ chối, còn ra tay hào phóng, thường xuyên cho bọn nhỏ ăn kẹo.
Đương nhiên, nếu bọn nhỏ tới hỏi cô chuyện bài tập thì cô lúc nào cũng thoải mái mà chỉ dạy bọn họ.
Cô càng như thế bọn nhỏ lại càng hiểu chuyện, càng không muốn gây phiền phức cho cô.
Cô ấy nhìn chị dâu Ngô, hai tay trống trơn, lại mở miệng nói Gia Gia mỗi ngày lúc tan học giúp đỡ phụ đạo cho mấy đứa nhỏ nhà chị ta, chỗ tốt chẳng thấy đâu, lại muốn Gia Gia bận rộn không công, làm gì có chuyện tốt đó chứ?
Mạnh Xuân Hoa không thể nhìn chị dâu Ngô chiếm món hời từ chỗ người khác như thế, hơn nữa lại còn kiếm hời từ chỗ Cố Di Gia, cô ấy nói ngay: "Chị đừng nghĩ nữa, gần đây Gia Gia vô cùng bận rộn, khiến đoàn trưởng Phong đau lòng lắm đấy. Nếu chị đưa mấy đứa nhỏ nhà chị qua, chị xem thử đoàn trưởng Phong có đồng ý hay không."
Nhắc tới đoàn trưởng Phong, chị dâu Ngô còn thấy hơi sợ.
Chị ta còn đang tính nói gì nữa thì thấy đoàn trưởng Phong đang ở hướng ngược sáng đi về nhà, chị ta nhanh chóng nói với Cố Di Gia: "Gia Gia, tôi đi trước, ngày mai tôi sẽ bảo mấy đứa nhóc nhà tôi qua chỗ cô học tập."