Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 825 - Chương 825: Trên Tàu Hỏa Ba Ngày 5

Chương 825: Trên Tàu Hỏa Ba Ngày 5 Chương 825: Trên Tàu Hỏa Ba Ngày 5 Chương 825: Trên Tàu Hỏa Ba Ngày 5
Cố Di Gia liếc anh, hừ một tiếng: "Em cũng không thể ngủ hết cả ba ngày này đúng không?"

"Vậy..." Đoàn trưởng Phong nhất thời cũng không thể nghĩ ra được cách để giết thời gian, nếu như đó là anh thì anh có thể nhắm mắt nghỉ ngơi ngay, như vậy thời gian cũng trôi qua rất nhanh.

Hai người ngồi cạnh nhau trò chuyện, tư thế hơi thân mật.

Du Phong và Tần Mộng Kiều ngồi ở đối diện nửa muốn chú ý nửa không, nhìn sang hai người họ, cũng không có gì đặc biệt cả, chỉ là do hai người họ trông cũng là đôi vợ chồng trẻ, hơn nữa cả hai đều trông rất đẹp!

Đặc biệt là Cố Di Gia, đối với những người mới gặp lần đầu mà nói, gương mặt đó khiến người ta phải rung động.

Đối với những đôi vợ chồng trẻ vừa kết hôn, hơn nữa hôn nhân xảy ra vấn đề như họ thì khi ở cạnh với đôi vợ chồng bình thường khác thì cảm thấy rất tò mò và có sức hấp dẫn nhất định.

Lúc thấy Phong Lẫm xoa bụng cho Cố Di Gia thì mặt Tần Mộng Kiều đỏ bừng lên, nhanh chóng nhìn đi nơi khác.

Cô ấy hơi ngại, nhưng đồng thời cũng rất ngưỡng mộ hai người họ.

Du Phong nhích người sang đó: "Kiều Kiều à, lúc nãy em ăn nhiều như thế, chắc là bụng cũng bị đầy hơi đúng không nhỉ? Có cần anh xoa bụng cho em không?"

Tần Mộng Kiều biến sắc ngay: "Cút!"

Mặc dù cô ấy ăn nhiều thật nhưng khi nghe người khác nhắc đến chuyện mình ăn nhiều thì vẫn rất giận.

Du Phong thấy cô ấy nổi giận thì không khỏi thở dài: "Kiều Kiều, anh không hề chê em ăn nhiều đâu, lúc còn nhỏ em thường xuyên không được ăn no, đói đến mức bật khóc, anh còn lén mang thức ăn của nhà mình cho em ăn nữa mà, em quên rồi sao?"

Hai người họ là hàng xóm với nhau nên biết rất rõ về đối phương, anh không hề có ý cười nhạo cô ấy hay gì cả.

Sắc mặt Tần Mộng Kiều dịu lại, mặc dù không muốn nhưng cô ấy cũng không phải là loại người không biết tốt xấu, vì thế mới hạ thấp giọng nói: "Cảm ơn."

"Có muốn anh xoa bụng cho em không?" Du Phong hỏi tiếp.

Tần Mộng Kiều cười lạnh lùng: "Anh nghĩ chỉ có bấy nhiêu đó có thể khiến em đầy bụng sao?"

Du Phong: "... Không hề."

Mặt anh ấy toát lên vẻ đáng tiếc, thấy người ta xoa bụng cho vợ, anh ấy nghĩ mình cũng có thể làm được nên cũng muốn xoa bụng cho vợ thôi.

Sao Tần Mộng Kiều không nhìn ra được nét đáng tiếc trên mặt anh ấy chứ, nhưng cô ấy cũng chỉ nở nụ cười lạnh lùng, ý muốn nói có muốn cũng không được.

Dù sao... Hai người họ sẽ ly hôn sớm thôi, những chuyện mà những đôi vợ chồng khác thường làm cũng không cần nghĩ đến nữa.

Sau khi xoa bụng xong, trùng hợp Cố Di Gia cũng thấy buồn ngủ, chuẩn bị leo lên giường trên để ngủ.

Cô mặc khá nhiều lớp, trong hành lý có mang thêm một chiếc áo khoác to, trên người cũng đang đắp một cái nên vốn cũng không sợ lạnh chút nào.

Nhưng cô lại lo đoàn trưởng Phong bị lạnh.

"Anh Lẫm, anh đưa em áo khoác thế này anh không lạnh sao?"

"Không sao đâu." Phong Lẫm nói: "Anh cũng mặc khá nhiều lớp, hơn nữa anh cũng không sợ lạnh."

Cố Di Gia không thèm tin câu nói này của anh, làm gì có ai không sợ lạnh cơ chứ, anh cũng đâu phải giống động vật có lông vào trời đông giá rét có bộ lông che chở nên không sợ lạnh đâu.

Sau khi cô ngủ một giấc thì đã đến chiều.

Cố Di Gia xem đồng hồ, đã ba giờ chiều rồi.

Cô dụi mắt ngồi dậy, chuẩn bị bước xuống thì Phong Lẫm đang ngồi bên dưới nhắm nghỉ ngơi cũng đã đứng dậy, đỡ lấy cô để cô có thể xuống dễ dàng hơn.

"Anh Lẫm, em muốn đi vệ sinh." Cô nhỏ giọng nói, sau đó lại nhìn sang giường đối diện, hai người đó vẫn còn đang ngủ.

Phong Lẫm nói: "Anh đưa em đi."

Cố Di Gia không từ chối, cô đeo tay nải lên, những thứ quan trọng cô luôn mang theo bên mình, còn những hành lý khác thì đều nằm bên kia cả, tất cả đều được đựng trong những túi to, hơn nữa ở đây còn có hai người Du Phong nên cũng không lo bị người khác trộm mất.

Cố Di Gia vào nhà vệ sinh giải quyết nhu cầu cá nhân, rửa mặt xong hết thì theo Phong Lẫm quay về.

Lúc hai người họ về đến toa xe thì thấy Du Phong và Tần Mộng Kiều đã thức giấc.

Buổi chiều họ lại tiếp tục trò chuyện để giết thời gian, nhưng cũng chỉ có Cố Di Gia và Du Phong nói, Tần Mộng Kiều và Phong Lẫm chỉ phụ trách việc nghe thôi. Quan trọng là hai người này có thể nói rất nhiều chủ đề, từ việc ăn uống, vui chơi cho đến việc ăn mặc, nơi ở, đi lại, còn có một số câu chuyện lịch sử và phong tục văn hóa của con người nữa.

Trông có vẻ họ nói chuyện rất hợp nhau.

Cố Di Gia cảm thấy hình như mình phải nhìn Du Phong này bằng con mắt khác, không ngờ anh ấy lại hiểu biết nhiều thể, kiến thức cũng rất rộng, không còn là một cậu ấm vai không vác được, tay không khiêng được đồ nữa rồi.
Bình Luận (0)
Comment