Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 841 - Chương 841: Truyền Thống Của Nhà Họ Phong 7

Chương 841: Truyền Thống Của Nhà Họ Phong 7 Chương 841: Truyền Thống Của Nhà Họ Phong 7 Chương 841: Truyền Thống Của Nhà Họ Phong 7
Chị dâu cả Tịch Phỉ hỏi: "Tiểu Lẫm, sao em không cho Gia Gia uống một chút?"

Chị ấy và Chung Lũ Y đều là nữ trung hào kiệt, uống rượu cũng hào phóng như đàn ông, trong ngày đoàn tụ như này, các chị đều thích uống chút rượu để thêm vui vẻ.

Phong Lẫm nói: "Cho Gia Gia uống một ngụm, thà không uống còn hơn."

Cố Di Gia hơi bực nên lên tiếng nói ngay: "Đâu có, biết đâu lần này em có thể uống hai ngụm thì thì sao?"

Đoàn trưởng Phong: "..." Như vậy thì có khác gì với một ngụm đâu?

Mọi người không nhịn được bật cười thành tiếng, không rót rượu cho Cố Di Gia nữa.

Mặt khác, những đứa trẻ lén lút muốn uống rượu sau lưng người lớn, nhưng bị Chung Lũ Y dễ dàng bắt được chúng, nói: "Ai dám lén uống rượu ngày mai sẽ ra ngoài chạy quanh nhà mười vòng, nếu chạy không được sẽ bị tịch thu tiền lì xì Tết."

Lời này vừa nói ra, một đám trẻ đang chuẩn bị ra tay đều sửng sốt.

Những người khác đều mỉm cười tủm tỉm nhìn những đứa trẻ này, lông còn chưa mọc đầy đủ mà dám lén lút uống rượu dưới mắt họ ư?

Đám trẻ thấy mình thật đáng thương, thấy mình đồng cảnh ngộ với Cố Di Gia.

"Thím út, chúng ta lén uống khi họ không chú ý đi." Phong Bắc Thần nói nhỏ vào tai Cố Di Gia: "Cháu cũng muốn nếm thử rượu."

Cố Di Gia liếc nhìn cô bé, cô gái này mặc dù khá cao, cao hơn cô nửa cái đầu, nhưng cô bé vẫn là vị thành niên, cô xoa cô bé nói: "Ngoan nào, trẻ vị thành niên không được uống rượu."

Phong Bắc Thần bị sự đụng chạm của cô làm cho sửng sốt, ngẩng đầu nhìn cô rồi ôm chầm cô: "Thím út ơi, tối nay cho cháu ngủ với thím nhé." Một thím út vừa thơm vừa mềm mại, lại xinh đẹp như vậy, được ngủ với cô thì thật tốt.

Đoàn trưởng Phong: "Biến!"

Sao ai cũng đến cướp vợ anh đi hết vậy.

Phong Bắc Thần to gan làm mặt quỷ với anh, tiếp tục ôm Cố Di Gia không chịu buông: "Cháu thích thím út thím rất xinh đẹp luôn."

Cố Di Gia cười nói: "Cháu cũng rất xinh!"

Phong Bắc Thần phấn khởi, vui vẻ nói: "Thím út xinh đẹp khen cháu xinh đẹp, vậy là cháu thực sự xinh đẹp đó."

Sau bữa tối, Phong Bắc Thần đưa Cố Di Gia vào phòng cô bé chơi.

Phong Lẫm: "..." Tại sao phải trốn vào phòng? Anh luôn có điều gì đó khó chịu.

Mấy người Quản Tễ thấy anh ngồi đó không chút biểu cảm hơi buồn cười: "Đừng lo lắng, Bắc Thần rất hiểu chuyện, sẽ chăm sóc tốt cho Gia Gia."

Phong Lẫm liếc nhìn họ, vẻ mặt càng lạnh lùng hơn.

Anh không lo lắng về điều này, anh chỉ lo lâu lâu lại có người ôm vợ anh một cái thì đâu có được.

Cố Di Gia đang chơi cờ trong phòng Phong Bắc Thần, những đứa trẻ khác giống đám nhóc theo đuôi, thích chơi với chị cả, chúng đến lần lượt và đưa ra lời khuyên sau lưng hai người.

Bởi vì chúng đưa ra lời khuyên lung tung, khiến Phong Bắc Thần đi sai một nước cờ, đau đầu khủng khiếp: "Các em đi ra ngoài hết đi, các chị không thể đánh cờ được nữa."

"Không được, chúng em cũng muốn chơi."

Phong Bắc Thần đi lấy một bộ cờ khác cho chúng, để chúng tự chơi.

Ai ngờ những đứa trẻ này không chịu: "Không muốn, em cũng muốn chơi cờ với thím út."

Phong Bắc Thần tức giận giơ nắm đấm lên: "Ai muốn bị đánh thì tới đây! Xem chị có đánh người đó đến mức mặt nở hoa, cả người đỏ bừng không!"

Các anh chị em nhìn nhau rồi lao về phía cô bé, đè cô bé xuống giường, la hét liên tục.

Mặc dù Cố Di Gia thấy buồn cười, nhưng chúng cùng kêu la ồn ào, khiến cô đau đầu, đành phải ôm đầu lại.

"Thím út, thím sao vậy?" Phong Bắc Hoan chú ý tới, lo lắng hỏi.

Những đứa trẻ khác đang gây rối cũng nhìn sang.

Cố Di Gia bất đắc dĩ cười nói: "Không sao đâu, thím chỉ hơi nhức đầu thôi."

Phong Bắc Thần nhìn cô: "Không phải vì chúng hét quá lớn nên đã ảnh hưởng đến thím chứ?" Sau đó cô bé cũng có vẻ như bị đau đầu, phàn nàn: "Đôi khi mấy đứa nó hét lên, cháu cũng thấy đau đầu như vậy."

Mọi người đều không phục: "Chị cả, chị không có đau đầu đâu, bởi vì chị sẽ đánh cho chúng em câm miệng ngay."

Nhìn thấy vẻ mặt Cố Di Gia bình thường trở lại, mọi người vui vẻ tiếp tục chơi cờ.

Chơi vài ván, Cố Di Gia nói: "Chúng ta xuống lầu đánh cờ đi, có mọi người với nhau sẽ đông vui hơn."

Đương nhiên đám trẻ không có ý kiến gì, cầm theo bộ cờ đi xuống.

Hôm nay là đêm giao thừa nên có thể đi ngủ muộn, còn đám trẻ chơi ồn ào đến hơn một giờ sáng mới bị người lớn bắt về phòng ngủ.

Lúc này, Cố Di Gia cũng buồn ngủ đến không thể mở mắt nổi, cuối cùng bị Phong Lẫm kéo về phòng.
Bình Luận (0)
Comment