Chương 847: Chúc Tết 6
Chương 847: Chúc Tết 6
Chương 847: Chúc Tết 6
Đương nhiên Cố Di Gia chẳng thèm để ý, vừa nghe là biết Du Phong đang ghen, cô cười nói: "Tình cảm của hai người tốt thật đấy!"
"Ai tốt với anh ta!" Tần Mộng Kiều nghiến răng nghiến lợi.
Du Phong nói: "Đúng thế đúng thế, tình cảm của tôi và Kiều Kiều rất tốt, đồng chí Cố, cô có mắt nhìn thật đấy!"
Bên này, Phong Bắc Thần kêu lên: "Thím út, nhanh tới đánh bài với bọn cháu đi."
Những đứa trẻ khác cũng nhao nhao kêu gọi.
Cố Di Gia khoát tay với chúng: "Mấy đứa chơi đi, thím phải nói chuyện với đồng chí Tần." Mẹ chồng giao cho cô tiếp đãi người ta, sao có thể bỏ người ta ở đó chạy đi đánh bài được.
Sau một hồi, Du Phong đã chơi với bọn trẻ, một người đàn ông xen lẫn ở trong đám trẻ nhưng lại không hề trông kỳ lạ một chút nào.
Cố Di Gia ngồi chung với Tần Mộng Kiều tha hồ trò chuyện.
Nghe cô lại kêu mình là đồng chí Tần, Tần Mộng Kiều không nhịn được nói: "Đồng chí Cố, cô chỉ kêu tôi là Mộng Kiều đi."
"Được." Cố Di Gia cười nói: "Vậy tôi kêu cô là Kiều Kiều nhé, cô cũng có thể kêu tôi là Gia Gia, mẹ chồng của tôi cũng kêu tôi như thế."
Nghe cô nhắc tới bác sĩ Quản, Tần Mộng Kiều cũng không từ chối.
Bình thường mặt của Tần Mộng Kiều lạnh như tiền, nói chuyện giống như không nể nang ai. Nhưng mà cô ấy chỉ nhắm vào Du Phong thôi, cô ấy vẫn rất lễ phép đối với người khác.
Thật ra thì ở chung mấy ngày trên xe lửa, Cố Di Gia đã thăm dò tính cách của cô ấy, là một cô gái thực tế làm việc kỹ lưỡng, mặc dù bướng bỉnh nhưng mà không sao.
Nếu không phải không có cảm giác an toàn, cô ấy cũng không bướng bỉnh đến như thế.
Liên kết với chuyện trước đó, có lẽ Cố Di Gia đã hiểu hoàn cảnh của Tần Mộng Kiều.
Cha mẹ của Tần Mộng Kiều có hai người con, chị cả là Tần Mộng Kiều, em gái Tần Mộng Thanh. Hai vợ chồng nhà họ Tần cưng Tần Mộng Thanh hơn, Lúc nãy Tần Mộng Thanh chất vấn Du Phong trước công chúng, sau đó khóc lóc chạy đi. Bộ dạng bà Tần giận cá chém thớt trừng con gái lớn rồi vội đi tìm cô ta thì cũng biết hoàn cảnh của nhà Tần Mộng Kiều.
Hình như có hơi đáng thương.
Khó trách là cô ấy muốn làm con dâu của mẹ chồng, cô ấy tìm thấy được cảm giác an toàn ở chỗ mẹ chồng nên suy nghĩ như thế là bình thường.
Đến khi hai người Tần Mộng Kiều sắp đi, Cố Di Gia lễ phép hỏi: "Kiều Kiều, chiều chúng tôi muốn đi dạo hội chùa, cô có muốn đi chung không?"
"Được chứ được chứ!" Du Phong gật đầu: "Tôi và Kiều Kiều chắc chắn sẽ đi!"
Tần Mộng Kiều: "..."
Nhìn là biết Du Phong là một người thích chơi, thích ồn ào, rõ ràng đã là người lớn rồi, tính cách vẫn loi choi như thế, đồng ý cũng chẳng có gì lạ.
Cố Di Gia cười cười, thấy Tần Mộng Kiều không nói gì, xem như là ngầm cho phép, cuối cùng họ cũng hẹn giờ gặp mặt.
Đến chiều, Cố Di Gia kéo đoàn trưởng Phong và tất cả mọi người cùng đi dạo hội chùa.
Mặc dù mùng một đầu năm rất lạnh, nhưng người ra ngoài chơi rất nhiều.
Cố Di Gia thở dài: "Náo nhiệt quá đi..."
Bây giờ không khí ăn Tết rất đậm, hội chùa này cũng rất đặc sắc. Nhìn ra nhìn vào, còn có rất nhiều tiệm mở cửa buôn bán cùng với sạp ở ven đường.
Thấy đằng trước có người bán xâu mứt hoa quả, Cố Di Gia muốn ăn, Phong Lẫm nói: "Em ở đây đi, anh đi mua."
Du Phong thấy, cũng đi theo để mua.
Cố Di Gia và Tần Mộng Kiều đứng đó chờ họ.
Thấy Cố Di Gia hình như cảm thấy rất hứng thú, Tần Mộng Kiều nói: "Mấy năm trước không có hội chùa, không ngờ năm nay lại tổ chức."
Năm ngoái cô ấy không ăn Tết, nên không biết, không ngờ năm nay lại có hội chùa. Cô ấy lờ mờ nhận ra được gì đó, thoáng chốc không thể nào hiểu được.
Du Phong cầm hai xâu kẹo về, đưa cho cô ấy một xâu, còn nói thêm: "Khi còn bé anh của anh dẫn anh tới xem hội chùa. Lúc đó cũng náo nhiệt, nhiều đồ ăn ngon lắm, ăn không được. Tiếc là sau khi lớn lên không tổ chức, năm nay mới tổ chức lại..." Anh ấy đột nhiên "ai da" một tiếng, quay đầu nhìn họ: "Mọi người nói xem, điều kiện sau này là ngày càng tốt, trở lại như lúc trước đúng không?"
Ông nội anh ấy là lão tướng quân, cha là tham mưu trưởng. Mặc dù anh ấy không làm lính hay công việc ở trong chính phủ, nhưng dựa theo hoàn cảnh, anh ấy vẫn cảm giác được, đặc biệt là thỉnh thoảng nghe mấy chuyện trời đất người nhà loáng thoáng nói thì anh ấy cũng hiểu được nội dung được tiết lộ trong đó.