Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối (Dịch Full)

Chương 857 - Chương 857: Cướp Cuộc Hôn Nhân Của Em Gái 2

Chương 857: Cướp Cuộc Hôn Nhân Của Em Gái 2 Chương 857: Cướp Cuộc Hôn Nhân Của Em Gái 2 Chương 857: Cướp Cuộc Hôn Nhân Của Em Gái 2
Lúc về khu tập thể, Cố Di Gia và Phong Lẫm chào tạm biệt bọn họ, sau đó hai người cùng nhau về nhà.

Du Phong và Tần Mộng Kiều đứng trước cửa lớn, yên lặng nhìn hai người kia đi vào trong, còn hai người họ lại không động đậy.

Một lúc sau, Du Phong vươn tay kéo cô ấy, nói: "Kiều Kiều, chúng ta cũng về nhà thôi."

Tần Mộng Kiều không nói gì, ngẩng đầu nhìn anh ấy, sắc trời đã trở nên tối hơn, ánh đèn từ trong nhà rọi ra không chiếu tới chỗ bọn họ, cô ấy chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy hình dáng gương mặt anh ấy.

"Kiều Kiều?" Du Phong nghĩ tới cái gì đó, mặt biến sắc: "Không phải là em vẫn muốn về nhà ngoại đấy chứ?" Anh ấy hơi gấp gáp: "Em về làm gì? Trở về để nghe bọn họ thuyết phục em ly hôn với anh sao? Anh không ly hôn!"

Anh ấy một ngàn lần, chục ngàn lần không muốn để cô về nhà ngoại ở.

Việc khiến anh ấy tức giận là sáng sớm hôm qua mẹ vợ chạy tới nhà nói vợ anh ấy về nhà ngoại, Tần Mộng Kiều lại càng đáng giận hơn, cô ấy nghe mẹ thuyết phục một chút thôi là đã sửa soạn chuẩn bị theo họ về nhà.

Việc này thật sự quá đáng!

Sao anh ấy không biết chuyện nhà họ Tần không muốn bọn họ kết hôn chứ, cho dù muốn kết thông gia cũng là gả Tần Mộng Thanh qua chứ không phải Tần Mộng Kiều. Du Phong rất khó chịu, bọn họ nghĩ anh ấy là người tùy tiện như thế sao, chỉ cần là con gái thì anh ấy sẽ lấy à?

Anh ấy không rẻ mạt như thế.

Tần Mộng Kiều không trả lời câu này mà hỏi anh ấy: "Vừa rồi vì sao anh nói như thế với Gia Gia?"

"Nói cái gì?"

"Chính là chuyện bạn bè đó..."

"À, em nói cái này à?" Du Phong nói như chuyện hiển nhiên: "Không phải em thích chơi với đồng chí Cố sao? Vậy thì cứ đi tìm cô ấy thôi, vẫn tốt hơn là em về nhà ngoại."

Anh ấy tình nguyện để Tần Mộng Kiều suốt ngày ở nhà dì Quản cũng tuyệt đối không muốn để cô ấy về nhà ngoại. Lỡ như cô ấy lại bị mẹ mình tẩy não, muốn cô ấy và anh ấy ly hôn, tới khi đó anh ấy tìm ai mà khóc đây.

Tim Tần Mộng Kiều đập loạn, cả lúc lâu cũng không nói câu nào.

"Kiều Kiều?" Du Phong gọi cô ấy.

Tần Mộng Kiều cảm thấy đôi mắt có hơi cay cay: "Em không về nhà mẹ đẻ thì còn có thể đi đâu được chứ?" Không đợi anh ấy nói, giọng cô ấy nghẹn ngào, nức nở nói tiếp: "Trước kia vì sao chúng ta kết hôn anh quên rồi sao? Nếu không phải có cô gái trong thôn thích anh, nhảy sông ép anh cưới cô ta, anh sẽ lôi em ra, nói đã có hôn ước với em sao?"

Cô ấy nhớ lại tình cảnh rối loạn khi đó, cùng với việc bị anh ấy kéo ra làm bia đỡ đạn, sau đó bị buộc kết hôn với anh ấy, trong lòng lập tức cảm thấy vô cùng khó chịu.

Nếu không kết hôn, cô ấy rõ ràng có thể xem anh ấy là bạn bè, có thể chăm sóc thì chăm sóc.

Nhưng bọn họ lại kết hôn với nhau.

Sau khi lấy nhau, rất nhiều cô gái thích Du Phong chạy tới trước mặt Tần Mộng Kiều châm chọc, khiêu khích, cho dù bọn họ về thủ đô, mẹ cô ấy cũng cảm thấy cô ấy chắc phải giở thủ đoạn nào đó mới có thể gả cho Du Phong, nếu không thì người sẽ gả cho anh ấy là Tần Mộng Thanh mới đúng.

Rất nhiều người đều cảm thấy Du Phong bị Tần Mộng Kiều tính kế mới lấy cô ấy, những cô gái ái mộ anh ấy cũng không từ bỏ, luôn tìm cách tiếp cận, tới gần anh ấy.

Cho dù Tần Mộng Kiều hào phóng tới đâu cũng không chịu được cảnh này.

Cô ấy là người rất nghiêm túc, nếu đã kết hôn thì cũng sẽ muốn sống với anh ấy thật tốt.

Thế nhưng mà...

Cô ấy nhớ tới hình ảnh khi anh ấy và con gái đại đội trưởng công xã gặp nhau vào năm ngoái, trong lòng lại buồn bã hơn.

Đáng ra bọn họ không nên kết hôn.

Du Phong còn nhỏ tuổi, làm sao hiểu được kết hôn phải chấp nhận những chuyện gì, anh ấy trông còn chưa ổn định được. Có khi là vì khi đó cô ấy là người anh ấy thân nhất, hai người họ cùng nhau lớn lên, cho nên lúc anh ấy gặp khó khăn mới cảm thấy nên kết hôn với cô ấy.

Nếu không có chuyện nhảy sông khi đó, với tính cách của anh ấy thì sẽ không nhớ tới có một người tên Tần Mộng Kiều rồi vội vàng lôi cô ấy đi kết hôn.

Du Phong nghẹn lời.

Nghe giọng nói cô ấy nức nở, anh ấy vô cùng hoảng hốt.

Tần Mộng Kiều ngoan cố và quật cường thế nào anh ấy đều biết rõ, nếu không phải chuyện vô cùng thương tâm thì sao cô ấy lại khóc trước mặt người khác chứ?
Bình Luận (0)
Comment