Chương 863: Hung Thủ Giết Em Trai 3
Chương 863: Hung Thủ Giết Em Trai 3
Chương 863: Hung Thủ Giết Em Trai 3
Vẻ mặt Tần Mộng Kiều tái nhợt, cô ấy miễn cưỡng nói: "Em cũng không muốn anh cưới Mộng Thanh."
Mẹ ruột của mình làm ra chuyện mất mặt như thế, còn bị anh ấy chê là ghê tởm, trong lòng cô ấy cảm giác rất khó chịu.
Du Phong liếc nhìn cô ấy một cái, sao anh ấy không hiểu cô ấy đang nghĩ gì chứ, anh ấy nói: "Mẹ em là mẹ em, em là em, bà ta làm việc ghê tởm, nhưng em không phải! Anh không nói em, em đừng suy nghĩ nhiều."
Nói xong, anh ấy đi tới kéo cô ấy đứng dậy: "Chúng ta về nhà thôi, anh tìm thuốc bôi mặt cho em, đừng để ngày mai mặt sưng hết cả lên, không thể gặp ai được cả."
"Không cần đâu, dì Quản giúp em bôi thuốc rồi." Tần Mộng Kiều lắc đầu nói.
Vẻ mặt Du Phong cũng dần dịu lại, cuối cùng anh ấy cũng chú ý tới trong phòng này còn có một người sống khác là Cố Di Gia, anh ấy không chỉ chẳng ngại mà còn cười nói như bình thường: "Đồng chí Cố, lúc nãy cảm ơn cô đã ở với Kiều Kiều, tôi dẫn cô ấy về nhà trước."
Cố Di Gia nói: "Không có gì, Kiều Kiều cũng là bạn tôi mà."
Cô nói lời này chỉ đơn giản là một câu khách sáo thôi, nhưng Du Phong lại rất vui vẻ quay qua nói với Tần Mộng Kiều: "Em nhìn xem, đồng chí Cố xem em là bạn bè, có thể thấy em cũng rất được người khác thích, nếu không sao người xinh đẹp như đồng chí Cố sẽ làm bạn với em chứ?"
Lời này nghe có vẻ giống như thuận theo bậc thang mà leo lên.
Tần Mộng Kiều bị anh ấy làm cho xấu hổ tới im lặng, cô ấy vẫn có thể phân biệt được người ta nói thật lòng hay chỉ đang khách sáo, cũng chỉ có Du Phong tự thấy vui mừng thôi.
Cố Di Gia tiễn bọn họ ra tới cửa, cô đưa mắt nhìn bọn họ đi về phía nhà họ Du.
Cố Di Gia nhớ tới rất nhiều lần Du Phong đều ép buộc Tần Mộng Kiều kết giao bạn bè, cô hơi bật cười, thật ra trong lòng cũng hiểu rõ dụng ý của anh ấy.
Mặc dù Du Phong trông có vẻ không đứng đắn, nhưng anh ấy đang dùng cách riêng của mình để đối xử tốt với Tần Mộng Kiều.
Tới chiều, mọi người đi thăm người thân cũng lục tục về nhà, trong nhà lại trở nên náo nhiệt.
Cả ngày hôm nay Cố Di Gia đều nghỉ ngơi ở nhà, tinh thần coi như không tệ, sau khi bọn nhỏ quay về, cô chơi với bọn họ.
Mãi tới giờ cơm tối, tư lệnh Phong và Phong Lẫm đều đã về, chỉ có Quản Tễ vẫn chưa về nhà.
Anh cả Phong quan tâm hỏi: "Cha, hôm nay mẹ phải trực ca tối sao?"
"Không có." Tư lệnh Phong nói: "Mẹ con có việc nên tới nhà họ Tần rồi."
Ngoại trừ Cố Di Gia ra, những người khác đều sững sờ, sau đó hỏi: "Mẹ đến nhà họ Tần làm gì?"
"Có một vài chuyện cần xử lý." Tư lệnh Phong không nói rõ câu chuyện, ông ấy chỉ nói: "Chúng ta ăn cơm trước đi, không cần chờ bà ấy về đâu."
Mọi người nhìn sắc trời đã dần tối rồi quyết định vẫn nên ăn cơm trước.
Khi bọn họ ăn cơm sắp xong thì rốt cuộc Quản Tễ cũng đã về.
Tư lệnh Phong nhanh chóng đi xuống phòng bếp, bưng lên một chén canh gà nóng hổi, nói: "Đồng chí Lão Quản nhanh đi rửa tay rồi ra uống chén canh gà để làm ấm cơ thể."
Quản Tễ cởi áo khoác trên người ra, đi rửa tay, sau đó ngồi xuống bên cạnh tư lệnh Phong.
"A Tễ vất vả rồi." Tư lệnh Phong hỏi thăm: "Bên kia có ổn không?"
Quản Tễ hớp một ngụm canh nóng, vẻ mặt hiếm khi không được vui lắm, bà ấy thở dài nói: "Không được tốt lắm."
Tất cả mọi người đều chú tâm nhìn qua, bọn họ không biết nhà họ Tần đã xảy ra chuyện gì, vì sao bà ấy phải qua đó. Nhưng từ vẻ mặt của Quản Tễ lúc này, bọn họ có thể đoán được chuyện ở nhà họ Tần có vẻ rất khó giải quyết.
Quản Tễ cũng không giấu giếm mà nói chuyện của nhà họ Tần với bọn họ.
"Hôm nay Kiều Kiều tới tìm mẹ, con bé bị mẹ nó đánh sưng cả mặt. Mẹ không ngờ mẹ Kiều Kiều lại làm ra chuyện hoang đường như vậy, muốn Kiều Kiều và Du Phong ly hôn, nếu không thì không nhận con bé là con gái nữa..."
Nghe bà ấy nói, mọi người không khỏi nghĩ tới chuyện xảy ra hồi đầu năm.
Lúc đó mọi người đều có mặt, tất nhiên cũng nhìn thấy chuyện náo loạn đó, có điều bởi vì lúc đó Du Phong tỏ thái độ quá nhanh cho nên mọi người đều cảm thấy anh ấy và Tần Mộng Kiều đã kết hôn rồi, cha mẹ cũng không cần phải nói lại chuyện này làm gì.
Huống gì hai đứa nhỏ này cũng coi như thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên, cũng được tính là môn đăng hậu đối, bọn họ lấy nhau không phải là chuyện đáng mừng hay sao?
Nhưng lần nào cũng như lần nấy, cha mẹ Tần Mộng Kiều lại muốn hai người ly hôn, thậm chí còn muốn Du Phong cưới Tần Mộng Thanh nữa?
Làm gì có chuyện như vậy được?