Chương 865: Hung Thủ Giết Em Trai 5
Chương 865: Hung Thủ Giết Em Trai 5
Chương 865: Hung Thủ Giết Em Trai 5
Lúc Quản Tễ kể chuyện này cũng không tránh mấy đứa nhỏ, bọn nhỏ từng tuổi này là lớn rồi, cũng nên biết một số việc, không cần bảo vệ giống như kẻ ngốc.
"Kiều Kiều đúng là con cháu nhà họ Tần." Quản Tễ nói: "Có điều..."
Có điều?
Nhất thời mọi người mừng rỡ, quả nhiên là có nội tình mà, nếu không cha mẹ bất công tới độ như vậy thật sự không nói nổi như thế. Hơn nữa Tần Mộng Kiều cũng không phải kiểu con gái không khiến người khác yêu thích, trên thực tế cô ấy có vẻ ngoài xinh đẹp, nghe nói học tập cũng tốt, nghe lời lại hiếu thuận, người làm cha mẹ có lý nào lại đối xử với cô ấy như thế.
Trên mặt Quản Tễ lộ ra vẻ phức tạp: "Thật ra hôm nay mẹ mới biết chuyện này. Hóa ra trước kia khi mang thai, mẹ Kiều Kiều mang thai long phụng, thật ra Kiều Kiều còn có một người em trai song sinh nữa."
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Mặc dù số lần nhóm người Tịch Phỉ về nhà không nhiều nhưng bọn họ cũng biết rõ việc của một ít nhà trong khu tập thể, chị ấy biết nhà họ Tần chỉ có hai đứa con gái, chưa từng nghe qua là còn có một đứa con trai.
Quản Tễ nói: "Nghe nói mẹ Kiều Kiều bị khó sinh, Kiều Kiều thuận lợi ra đời, nhưng đứa con trai còn lại bởi vì ở trong bụng mẹ quá lâu nên cuối cùng không sống được..." Nói tới đây, bà ấy thở dài: "Mẹ Kiều Kiều cho rằng, bởi vì trước đó Kiều Kiều lấy hết dinh dưỡng của em trai, lại còn đòi ra trước, hại em trai chết non trong bụng bà ta, cho rằng con bé là hung thủ hại chết em trai..."
Nghe tới đó mọi người đều ngẩn cả người.
Mặc dù đôi song sinh chỉ còn sống một đứa khiến người ta thương tiếc, cũng có thể hiểu được sự đau khổ trong lòng đối phương. Nhưng, cho dù đau khổ đi nữa thì chuyện này cũng chẳng liên quan gì tới Tần Mộng Kiều cả?
Thế là bọn họ cho rằng con gái ruột là hung thủ giết chết con trai?
Đầu óc mấy người này thật sự có vấn đề đấy?
Vẻ mặt Quản Tễ cũng rất bất đắc dĩ: "Mẹ cũng không biết là còn có việc này! Trước kia mẹ Kiều Kiều sinh con ở bên nhà cũ, lúc cả nhà lão Tần dọn tới khu tập thể thì bên cạnh bọn họ luôn chỉ có hai đứa nhỏ, mọi người cũng cho rằng xưa giờ bọn họ chỉ có hai cô con gái thôi..."
Đúng là không ai trong khu tập thể biết việc này hết.
Nếu không phải hôm nay bà ấy tới nói chuyện với bà Tần thì cũng sẽ không biết được việc này.
Hôm nay vợ chồng tham mưu trưởng Du cũng vì chuyện Tần Mộng Kiều bị đánh mà tới đó, bọn họ cũng chỉ muốn cố gắng nói chuyện với nhà họ Tần, dù sao hai đứa đã kết hôn rồi, cứ để bọn nhỏ sống với nhau cho tốt, người làm cha làm mẹ sao cứ phải giày vò bắt bọn nhỏ ly hôn.
Nào ngờ mẹ Tần Mộng Kiều không chỉ không nghe khuyên bảo mà ngược lại còn mắng bọn họ xen vào chuyện người khác.
Cho dù tính tình mẹ Du Phong tốt tới cỡ nào thì cũng thiếu chút nữa nhịn không được mắng người.
Đó là con trai và con dâu bà ấy, bà ấy không muốn để con trai và con dâu ly hôn mà gọi là xen vào việc của người khác sao?
Sau đó, khi hai bên cãi lộn, có thể mẹ Tần Mộng Kiều bị kích thích quá độ, cuối cùng nói ra việc này, cũng giúp bọn họ hiểu rõ, vì sao hai vợ chồng nhà họ Tần chỉ thương đứa nhỏ chứ không thương đứa lớn.
Không ngờ hai vợ chồng nhà họ Tần đều cho rằng Tần Mộng Kiều đã hại chết con trai duy nhất của bọn họ, cho rằng cô ấy là hung thủ giết người.
Sau khi Tần Mộng Kiều được sinh ra, bà Tần vô cùng căm hận, ghét bỏ đứa con gái duy nhất, cho tới khi con gái út được sinh ra, bà ta đã mang toàn bộ tình thương của mình chuyển sang cho cô con gái nhỏ, chẳng thèm nhìn tới đứa lớn.
"Lão Tần đúng là hồ đồ mà!" Tư lệnh Phong không vui nói: "Phụ nữ sinh con vốn dĩ nguy hiểm, lại càng không phải nói đó là sinh đôi, hơn nữa còn ở nông thôn, không có bác sĩ... Sao có thể bởi vì một đứa nhỏ chết đi mà căm hận đứa nhỏ còn sống chứ?"
Bởi vì có vợ là bác sĩ, tư lệnh Phong cũng hiểu được một vài lý thuyết y khoa.
Mọi người ríu rít gật đầu, tán đồng với tư lệnh Phong.
Phụ nữ sinh con quả thật vô cùng nguy hiểm, đừng thấy Quản Tễ, Tịch Phỉ và Chung Lũ Y thuận lợi sinh mấy đứa nhỏ, giống như thể không có chuyện gì. Đó là bởi vì cơ thể của bọn họ khỏe mạnh, thường xuyên rèn luyện, hơn nữa còn sinh con ở bệnh viện chính quy, có bác sĩ kinh nghiệm dày dặn đỡ đẻ.
Nếu là cô gái bình thường, sinh con cũng không dễ dàng gì.
Phong Lẫm nhìn Cố Di Gia ở bên cạnh một chút, yên lặng múc thêm cho cô nửa chén canh.
May mắn là anh không định để vợ sinh con.
Cố Di Gia thản nhiên uống canh.