Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 1080

Chương 1080 - Chương 1080 -

"Bây giờ nhắc tới ông ấy, trong lòng anh liền áy náy.

Có cách nào khác không, cống hiến vĩ đại của ông ấy là cho tổ quốc. Anh đã lớn như vậy nhưng thời gian ở cùng ông ấy còn chưa tới một năm, cho dù trong miệng nhắc tới, nhưng tình cảm chân chính có bao nhiêu đây?

Nhiều lúc, anh thật sự rất oán hận ông ấy.

Công việc trong nhà đều là một mình mẹ anh làm, tuy nói nhà ông ngoại anh ở ngay sát vách, nhưng hai cậu anh cũng có nhà của mình, không thể một ngày 24 giờ đợi lệnh chứ?

Mẹ anh đem đồ ăn ngon mặc đẹp để lại cho anh, ai, anh vô cùng muốn đi lính sớm một chút, cố gắng thăng chức, đón mẹ anh cùng đi hưởng phúc, cho nên anh cố ý không chăm chỉ học tập, nhưng bà ấy vẫn không buông tha cho dự định cho anh thi vào trường quân đội.

Vậy đến khi anh thật sự gánh vác gia nghiệp, còn phải mất bao nhiêu năm nữa?"

Địch Quốc Lương gãi đầu thở dài nói, "Mẹ anh người này đặc biệt cố chấp, cũng rất hiếu thắng.

Anh thật sợ bà ấy trông coi anh cả đời.

Các thủ trưởng đều nói nam nữ bình đẳng, tại sao lại để cha anh và anh trì hoãn, liên lụy đến bà ấy?

Anh có khuyên bà ấy tìm cho anh một cha dượng, chỉ cần cha dượng có thể tiếp nhận anh, đối tốt với bà ấy là được."

Trọng Khang Lạc nghe xong trong lòng cảm động một trận, đem chuyện cha nói với cậu bé về hai trưởng bối, đơn giản dặn dò Địch Quốc Lương, "Anh Lương Tử, chúng ta đều là người có thiếu sót trong gia đình, vừa vặn một lần nữa hợp thành một gia đình hoàn chỉnh.

Em có mẹ, anh có cha, cha mẹ chúng ta cũng làm bạn với nhau bù đắp khuyết điểm năm xưa.

Cả nhà chúng ta vui vẻ hạnh phúc bên nhau, được không?"

Địch Quốc Lương nghiêm túc nhìn về phía Trọng Khang Lạc: "Cha em thật sự rất tốt sao?"

"Cha em đương nhiên rất tốt." Trọng Khang Lạc dùng sức gật đầu, "Có em ở bên cạnh nhìn rồi, nếu như ông ấy không tốt đối với mẹ, em sẽ là người thứ nhất đứng ra, đến lúc đó để cho ông ấy tịnh thân xuất hộ!"

Địch Quốc Lương cười ha ha nói: "Được, anh tin mẹ anh, cũng tin em trai."

Hai thiếu niên cũng không nhịn được bắt đầu mặc sức tưởng tượng tương lai, mặc kệ như thế nào, nắm chắc học tập là mục tiêu hàng đầu. Hiện tại bọn họ gần như không có điều phải lo lắng, chỉ còn lại có liều mạng cố gắng, sau đó thi đậu đại học tốt.

"Em trai, lần này anh thi được không tệ, từ trong tay cha dượng của em thắng được một chiếc xe đạp!"

Vốn dĩ cậu ta muốn đem xe đạp để lại cho em trai Trọng Khang Lạc làm kinh hỉ, nhưng bọn họ lập tức trở thành người một nhà, xe đạp đương nhiên phải mang về nhà.

Trọng Khang Lạc nghe xong không nhịn được mím môi cười, cứ mỗi lần ngẫm lại vẻ mặt mẹ ruột nhà mình cùng cha dượng, trong lòng cậu bé vui sướng rất nhiều.

Không có biện pháp, bốn năm, mỗi ngày cậu bé đều trải qua áp lực, bị khóa ở trong phòng nhận việc vặt làm thủ công. Thật ra nếu cẩn thận tính toán, nhiều năm cậu bé kiếm tiền như vậy có thể mua năm sáu chiếc xe đạp chứ nhỉ?

Đối với chuyện của Trọng Trường Tồn và Ngụy Lâm Tĩnh, hai thiếu niên đều mắt nhắm mắt mở.

Tuy nhiên ở thời đại này, tuy rằng hai người đã ở bên cạnh nhau, nhưng không có khả năng giống như người yêu nhau ở hậu thế thời khắc đều dính cùng một chỗ, nhiều lắm cách ba năm ngày tìm cái cớ đứng đắn mới có thể gặp mặt hẹn hò.

Ví dụ như thời điểm lễ mừng năm mới Trọng Trường Tồn đến thôn nhỏ tặng quà tết cho bảy tám bà cô họ, thuận đường tán gẫu với bác cả Ngụy, sau đó giữa trưa cũng ở lại nhà họ Ngụy ăn cơm, xem như ông ấy gặp phụ huynh nhà gái.

Lần đầu tiên chính thức lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết bái phỏng, Trọng Trường Tồn ăn mặc cực kỳ chính thức cũng sẽ không đặc biệt đột ngột, một thân áo khoác màu lam, đầu đinh vừa mới làm xong có vẻ cực kỳ có tinh thần, dưới chân là giày ngắn.

Bình Luận (0)
Comment