Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 1169

Chương 1169 - Chương 1169 -

James cau mày nói: "Bertha, họ là bạn của anh, em không được phép bất lịch sự như vậy!"

" y da, Leo à, sao anh lại nghiêm túc như vậy chứ? Không phải là người Hạ Hoa thôi hay sao, có đáng để anh kinh hãi khiếp sợ như vậy không? Hơn nữa họ cũng có hiểu em nói gì đâu." Để kiểm chứng lời bản thân nói là đúng, Bertha tiếp tục nho nhã cười đùa, giơ ngón tay cái lên với An Tri Hạ và Phòng Viên, nói tiếp: "Người nhà quê thế này sao lại đến nhà hàng cao cấp như vậy để ăn cơm chứ?

Trông các người nhếch nhác bần hèn chưa kìa, đến một chiếc xe cũng không có, còn phải đi bộ đến đây, xí, đúng thật là hạ thấp đi thân phận của những khách hàng ở đây mà."

An Tri Hạ cũng mỉm cười giơ ngón tay về phía cô, lưu loát đáp trả bằng tiếng Pháp: "Không ngờ nhà hàng này lại chào đón một cô gái có tố chất xấu xa như cô.

Tôi cứ tưởng phụ nữ Pháp ai cũng nho nhã lịch sự, hoá ra không phải ai cũng thế.

Ở những nơi có nhiều người đức hạnh cao thượng đáng quý, thì cũng sẽ có những người tư chất thấp hèn đáng khinh."

Lúc này cả Bertha và James đều vô cùng kinh ngạc.

"Cô An, anh Phòng à, tôi thay mặt Bertha xin lỗi hai vị. Con bé là con gái của dì tôi, từ nhỏ đã bị nuông chiều đến mức hư hỏng, xin hãy tha thứ cho nó vì đã xúc phạm hai vị." Vừa nói anh ấy vừa kéo lấy vạt áo Bertha, rồi lạnh lùng tiếp lời: "Còn không mau xin lỗi khách quý!"

Bertha không hề cảm thấy xấu hổ hay áy náy khi bị bắt lỗi, ngược lại còn nhếch môi thờ ơ: "Em là công chúa Bertha! Em sẽ không cúi đầu trước những kẻ dân đen tầm thường!"

"Bertha, họ là khách quý của anh. Đừng đối xử với bạn bè của anh như cách em thường làm, nếu không anh sẽ nói với dì Alta." Lần này James thực sự đã tức giận.

Anh ấy có thể thừa kế công ty từ những người lớn tuổi từ khi còn trẻ, công ty từ ngày ở trong tay anh ấy đã tăng gấp đôi giá trị thị trường và trở thành một trong những công ty Văn hoá hàng đầu thế giới.

Anh ấy chưa bao giờ dám coi thường Phòng Viên và An Tri Hạ của Hạ Hoa, những người có thể dễ dàng mua lại khách sạn Liên hợp trước đây. Bởi vì khi nhìn thấy họ lần đầu tiên, anh ấy đã biết rằng họ chắc chắn không phải là người tầm thường, thà kết bạn còn hơn là kẻ thù.

Bertha vốn quen được người khác khen ngợi, bây giờ lại bị anh họ mắng trước mặt người Hạ Hoa, giậm chân tức giận: "Leo, anh phải phân biệt người nhà người ngoài! Em là con gái ruột của dì anh. Lẽ nào anh định vì hai kẻ quê mùa này mà từ chối đứng về phía em? Nếu anh đã chắc chắn là như vậy thì được thôi, em xin lỗi!

James mím chặt môi, sắc mặt sắc lạnh: "Bertha, em đã lớn rồi, cũng nên biết cái gì nên làm cái gì không nên làm, nếu em vẫn cố chấp như vậy, được, anh sẽ cho người mua vé máy bay đưa em về nước."

"Anh," Bertha nghiến răng, trừng mắt với An Tri Hạ, "Tiểu yêu tinh," Cô ta quay người ngồi vào ghế lái, thậm chí không thắt dây an toàn mà lái xe bỏ đi.

James nhẹ nhàng thở dài, xoa thái dương, cúi đầu xin lỗi nói: "Cha của Bertha đã có công lớn ở nước Pháp nên được phong là hoàng tử ngoại tộc, con bé cũng được phong là công chúa.

Suy cho cùng vẫn không phải là một công chúa chính thống, từ nhỏ không được tiếp nhận sự giáo dục đúng mực, nên thành ra tính cách cũng bị nuông chiều đến hư hỏng, ngoại trừ cha của mình ra, rất khó để khiến con bé nghe lời một ai khác.

Nói đến đây, thì tôi cũng là một trong những người bị hại.

Cha của con bé, ông Henderson, đã nhắm vào công ty đẻ trứng vàng mà tôi sở hữu, muốn gả con bé cho tôi..."

Phòng Viên điềm tĩnh gật đầu: "Tôi thấy anh hẳn là đang tận hưởng niềm vui đó ấy nhỉ?"

"Anh Phòng, xin đừng trêu chọc tôi nữa," James mỉa mai sờ mũi, "Nếu không phải trông con bé cũng khá xinh đẹp, thì tôi cũng chẳng thèm chấp nhận đâu..."

Bình Luận (0)
Comment