"Nhưng nếu muốn đào tạo mọi người thành nghệ sĩ toàn năng thì thật sự vẫn chưa đủ.
Cho nên tôi hi vọng mọi người đừng quá thương tiếc bản thân, hãy giành giật từng giây tham gia huấn luyện, nỗ lực chắc chắn sẽ thu được kết quả tương đồng trong tương lai!"
Mọi người dùng sức gật đầu, tràn đầy nhiệt huyết chỉ đợi chuyển hóa thành mồ hôi, rơi xuống sân huấn luyện.
"Tôi có thể cam đoan với mọi người, chỉ cần mọi người đuổi kịp tiết tấu của tôi, dù là không thể cạnh tranh top 10, cũng tuyệt đối có thể có thu hoạch rất lớn, tương lai về sau sẽ từng bước bay cao.
Phải xem mọi người có thể hạ quyết tâm hay không."
"Nhất định phải làm được!" Một thiếu niên cao gầy tính cách cởi mở giọng điệu vang dội nói: "Không phải chỉ là nửa năm thôi sao?
Cô giáo Tiểu An, cô nói như thế nào, tôi sẽ làm như thế đó!"
"Cô giáo Tiểu An, chúng tôi tin cô!"
"Được," An Tri Hạ cười gật đầu, "Vậy trước hết tôi sẽ bắt đầu từ việc ăn uống sinh hoạt thường ngày của các bạn. Hiện tại nhà ăn đang không đông lắm, mọi người hãy xếp hàng nhỏ giọng đi tới.
Tôi biết mọi người đói bụng cả đêm, bụng trống trơn, có thể nuốt vào một con bò.
Nhưng các bạn phải nhớ kỹ thân phận của mình, bất cứ lúc nào, ở đâu, quản lý dáng người là bài học bắt buộc của nghệ sĩ.
Ham muốn ăn uống là điều bình thường của con người, nhưng nên kiểm soát ở mức độ vừa phải, sẽ làm cho chúng ta khỏe mạnh hơn, tinh thần dồi dào và cân bằng trao đổi chất.
Hai tiếng trước khi đi ngủ tốt nhất không nên ăn cái gì, cho nên, tôi đề nghị mọi người đợi lát nữa đi ăn bát cháo, có ba đến năm phần no là được.
Ăn xong tôi sẽ liệt kê tường tận thực đơn cho mọi người lựa chọn, tận lực bảo đảm dinh dưỡng của các bạn sẽ cân bằng, có cảm giác no bụng, kiên trì thời gian dài không ảnh hưởng huấn luyện!"
Mọi người nhao nhao gật đầu, không có ai phản đối.
Mà nhà ăn bên kia, An Tri Hạ đã sớm dặn trước, lúc này các loại cháo thơm mềm mịn đã được bưng lên.
Nhìn đồ ăn đa dạng trong nhà ăn, mọi người càng cảm thấy đói bụng, ánh mắt dán chặt vào thịt, lại chỉ có thể cay đắng ăn cháo ngũ cốc.
Cũng may cháo ngũ cốc được chế biến theo cách An Tri Thu đưa ra, nguyên liệu thượng hạng, kỹ thuật nấu và thời gian đều rất cầu kỳ, cho nên mùi vị cháo đặc biệt thơm ngon, hơi xoa dịu cơn háu ăn đang ẩn giấu trong cơ thể mọi người.
Chờ các học viên ăn cơm xong, bọn họ lại lần nữa tụ tập ở trong phòng họp.
An Tri Hạ không tin vào tổ chuyên mục "Kế hoạch ngôi sao", ngoại trừ sắp xếp cho mấy người Ban Lỗi để ý đến các bộ phận công tác, cô còn mượn thời gian tò mò đi dạo, lắp đặt không ít camera ẩn trong toà nhà, những bức ảnh chụp có thể truyền đến điện thoại di động trong thời gian thực thông qua Bluetooth trong vòng 100 mét.
Bởi vì lúc trước cô đã cố tình trì hoãn nên tiến độ của bọn họ không giống với các thành viên ban giám khảo khác. An Tri Hạ hoàn toàn có thể nhìn ra cách những ban giám khảo tổ chức quản lý lớp cũng không khác biệt mấy, tuy không được tạc từ cùng một khuôn nhưng chắc chắn có liên kết với nhau.
Xem ra những thứ này là kịch bản tổ chuyên mục đưa ra đi?
Nhưng cô lại không có?
Nhưng mà cô cũng không quan tâm, vẫn là câu nói kia, thực lực hơn hùng biện.
Hơn nữa lại không có kịch bản quy phạm nên cô có không gian phát huy rất lớn!
An Tri Hạ tinh thần vững vàng, có thể vừa lắng nghe vừa bắt đầu cố gắng học tập.
Nhiệm vụ tổ chương trình "Kế hoạch ngôi sao" giao cho cô là trở thành chủ nhiệm tốt của sáu lớp chính, mà giáo viên đương nhiên là người dạy cho học viên các loại kiến thức chuyên môn.