"Được rồi, ông Ida, khi nào thì chúng ta tiến hành chuyển giao công tác đây?" Phòng Viên có chút run rẩy đi tới hỏi.
"Nói sau đi, tôi phải sắp xếp công việc của các tổ viên, để họ sẵn sàng đón nhận người mới," Rio Ida chuẩn bị thực hiện 'kéo'.
"Ông Ida, hiệu suất làm việc của các ông luôn luôn rất cao, tôi tin tưởng ông sẽ không để cho chúng tôi chờ quá lâu." Phòng Viên gật gật đầu nói.
Tuy còn chưa tiến hành thu mua tổ chức Tam Khẩu, nhưng tổng giải thưởng cuộc tranh tài này lại có thể chia ra.
Hơn hai trăm người phụ trách của Hạ Hoa là người thắng lớn nhất, mỗi người bọn họ không chỉ thu hồi một phần hai vốn đăng ký đầu tư trước đó, còn nhiều hơn gấp năm lần vốn!
Nói cách khác, họ vẫn chưa bắt đầu kinh doanh và đã kiếm được 2,5 chi phí. Sử dụng số tiền thắng được làm vốn đăng ký xây dựng một công ty trên đất nước R.
Bọn họ hạnh phúc đến mức nước mũi đều sắp chảy ra!
Người dân nước R hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng bọn họ tự xưng là quân tử, không thể cướp bóc, hãm hại hay cưỡng ép ngay trên đất nước của mình.
Thật khó chịu!
Trở về nghỉ ngơi thật tốt, sáng sớm ngày hôm sau, Phòng Viên, An Tri Hạ mang theo hơn hai trăm người phụ trách Hạ Hoa đi dạo một lần thành phố D để hiểu rõ vị trí cửa hàng, trang hoàng phong cách các loại.
An Tri Hạ vẫn vẽ bảng trên điện thoại di động, ghi chép tỉ mỉ, để sàng lọc hậu kỳ.
Đến ngày thứ năm, bọn họ vẫn ra ngoài xem xét tình hình thì bị người phụ trách kinh doanh buôn bán của nước R đã chờ sẵn ở sân từ lâu chặn lại.
"Chủ nhiệm Tiểu An, các cô tới nước R đã lâu, khi nào chúng ta sẽ bắt đầu bàn việc đăng ký kinh doanh?"
"Nếu anh đã tới cửa hỏi thăm, vậy chúng ta hãy ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng," Nói xong bọn họ lại về khách sạn, tìm một phòng họp tương đối lớn, chen chúc cùng một chỗ thảo luận.
"Thiên hoàng chúng tôi rất quan tâm đến chuyện này, cho nên vẫn dặn dò tôi sớm cùng các vị thực hiện. Tuy nói là xí nghiệp Hạ Hoa gia nhập công ty nước R, nhưng về lâu dài mà nói, đối với việc thúc đẩy các phương diện của nước R chúng tôi cũng có ảnh hưởng không nhỏ!"
"Nội dung thỏa thuận của chúng tôi với ông Ida tương đối chung chung. Không nói rõ số vốn đăng ký 200 triệu đô la sẽ tập trung ở thành phố D hay có thể được thực hiện trong toàn bộ thành phố của nước R?"
"Đều có thể, miễn là vốn đăng ký tập trung ở thành phố D." Người phụ trách này ngược lại là rất dễ nói chuyện.
"Hạ Hoa chúng tôi có câu nói, thà có đầu gà còn hơn đuôi phượng, cho nên để các doanh nghiệp nước tôi phân bố đến các thành phố trên khắp nước R đương nhiên sẽ thích hợp hơn.
Như vậy thúc đẩy hình thành mô hình hai quốc gia cực kỳ hòa hợp về kinh tế, giúp đỡ lẫn nhau!
Cũng không đến nỗi sinh ra cạnh tranh ác liệt."
Người phụ trách thương mại nước R gật gật đầu, "Quả thật như thế, thành phố D nhìn lớn, cửa hàng nhiều, lại không chứa nổi mấy trăm xí nghiệp đến từ Hạ Hoa. Cho nên cái sau thích hợp hợp với sự hợp tác của chúng ta hơn."
Họ đã đàm phán không ít vấn đề chi tiết, đồng thời ghi những biện pháp giải quyết này vào trong hợp đồng, tạo ra hợp đồng chi tiết hơn, bảo đảm quyền lợi của hai bên.
Sau khi Thiên hoàng xem qua phê chuẩn, Phòng Viên và An Tri Hạ liền dẫn theo hơn 200 người phụ trách xí nghiệp bắt đầu tìm kiếm cửa hàng.
Đều đã tới thành phố D nước R, mọi người tự nhiên tập trung vào những con phố thương mại sầm uất ở trung tâm thành phố!
Đây là vị trí đắc địa từ đầu phố đến cuối phố, mọi hoạt động kinh doanh đều tốt, căn bản không có ý định cho thuê lại hay bán lại.
Đó cũng là một trong những lý do tại sao họ tiếp tục khảo sát khắp nơi không có kết quả.