Câu hỏi bây giờ là làm thế nào để kiếm tiền ngồi xe!
Bọn họ rất nhiều người, phía sau cũng nhiều nghệ sĩ nước ngoài biết tin đi theo.
"Hay là chúng ta biểu diễn trên đường phố?" Có người gợi ý.
"Không được, chúng ta quá nhiều người, không thực tế," Lập tức bị người khác bác bỏ.
Nhưng đã có một học viên nước ngoài đã xin bản đồ từ chỗ chị gái trước quầy lễ tân, tìm được một nhảy múa nổi tiếng. Chưa đầy năm phút liền có mấy người đi đường ném chút tiền xu vào trong mũ, vừa đủ tiền xe.
Càng ngày càng nhiều người học tập theo, đường phố tràn ngập ca hát và nhảy múa, người đi bộ bị thu hút bởi sự náo nhiệt nhưng rất ít người sẵn sàng đầu tư tiền.
Không bao lâu sau đã có tình nguyện viên đến đuổi học viên bán nghệ đi.
Mắt thấy có người đi tới trạm xe, mọi người cảm thấy hết sức áp bách.
"Hay là chúng ta đi rửa bát đi?" Có người nhìn thấy bên ngoài Công ty Giải trí Quốc tế Hạ Hoa có rất nhiều nhà hàng, bởi vì gần đây có rạp chiếu truyền hình đặc sắc của Hạ Hoa nên có kha khá khách du lịch ra vào, các quán ăn ven đường cũng hình thành quy mô, lúc này đúng vào giờ ăn trưa, có không ít người lui tới.
Quan trọng hơn là trong số những người này có không ít người Hạ Hoa, hơn nữa bọn họ nói tiếng R cũng không tệ.
Hỏi chủ quán mượn giấy bút, sau khi sao chép lẫn nhau, mọi người đều cầm giấy đi tìm quán cơm bận rộn để tìm việc làm.
Giá trị nhan sắc của bọn họ rất cao, vừa đứng ở cửa hàng là có thể hấp dẫn không ít nam nữ trẻ tuổi đến.
Các ông chủ thấy vậy liền sẵn sàng cho bọn họ làm việc bán thời gian.
Bọn họ được sắp xếp tiếp đãi ở cửa, nếu mời được khách hàng vào sẽ nhận được một khoản hoa hồng nhất định. Mười khách hàng là đủ cho các học viên đi một chuyến tàu điện ngầm.
Tuy biện pháp của bọn họ có hơi phí thời gian, nhưng bọn họ thực sự có thể lần lượt đi tàu điện ngầm đến đích.
Chờ khi bọn họ đến nơi, mới có hơn một trăm học viên lựa chọn số phòng rời đi.
Chỗ ở hạng nhất không còn, nhưng bọn họ vẫn còn lựa chọn chỗ ở hạng hai, hạng ba, tốt hơn nhiều so với việc phải vào nhà vệ sinh công cộng để tắm rửa, giải quyết vệ sinh.
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, cầm số phòng nhận đồ đạc của mình cất đi rồi lấy thẻ ăn ghi thông tin, sau đó lập tức đi tìm thức ăn!
Lúc này các học viên mới có tâm tình nghiêm túc tham quan suối nước nóng quốc tế Hạ Hoa.
Diện tích ở đây rất lớn, gần như bao gồm cả thị trấn và ruộng đất ban đầu. Các loại nhà cửa, hoa cỏ xinh đẹp, cùng với hơi nóng hôi hổi khiến nơi này trở thành cảnh đẹp nhân gian.
Ngay cả đường phố buôn bán cũng là tường trắng ngói xanh thống nhất, mang theo vẻ đẹp cổ xưa.
Mỹ thực Hạ Hoa rất nhiều, trời nam đất bắc nhiều không đếm xuể, có thể mở cửa hàng ở đây đều phải trải qua sự gật đầu đồng ý của An Tri Thu, An Tri Hạ và một số người sành ăn cao cấp, cũng coi như là món ngon đích thực được truyền lại từ tổ tiên.
Vid dụ như lừa lăn kinh đô, vịt quay kinh đô, bánh bao nhân thịt Thiểm Thị, mì Tao Tử, lẩu Trọng Thị ..., phàm là món ngon đặc sắc của Hạ Hoa bọn họ nghĩ đến, nơi này đều có, mỗi món chỉ được một phần.
Thân là người Hạ Hoa, các học viên từ quán đầu tiên đã bắt đầu không nhấc nổi chân: "Còn quán này thì sao? Một tháng, mỗi ngày ba bữa, chúng ta chắc chắn sẽ ăn được hết những món ngon ở con phố này?"
Cho nên, bọn họ ba trăm người chiếm hết mười cửa hàng phía trước, các học viên nước ngoài đến sau thấy vậy cũng không khỏi xếp hàng chờ đợi.