Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 1300

Chương 1300 - Chương 1300 -

Khi nghệ sĩ nước ngoài nhìn thấy An Tri Hạ dẫn đội đến thì liếc mắt nhìn nhau, cười cực kỳ khoa trương.

Nhìn xem, An Tri Hạ cũng chỉ là người bình thường, dễ dàng bị bọn họ bắt được đuôi như vậy, chẳng phải sau này sẽ để mặc bọn họ đưa ra ý kiến sao?

Bọn họ nhao nhao đứng dậy, rất lễ phép mà hô lên: "Chào cô giáo Tiểu An!"

An Tri Hạ cười nhẹ gật đầu.

Người đàn ông tóc nâu đứng phía trước cao 1m9, đường nét khuôn mặt như tượng tạc. Anh ta mặc áo len sọc xanh trắng, quần dài màu vàng nhạt, tùy ý đút túi dựa vào cột thông báo, tay kia loay hoay bật lửa màu bạc, cười khẽ hỏi: "Cô giáo Tiểu An bận rộn như vậy, sao lại rảnh rỗi đến thăm chúng tôi?"

An Tri Hạ hơi cụp mắt, "Cậu này, biết rõ còn cố tình hỏi có ý nghĩa gì không?"

"Thì ra cô giáo Tiểu An nghe thấy kháng nghị của chúng tôi, cho nên đến giấu đầu hở đuôi?"

"Không hề," An Tri Hạ cười khẽ nói:" Chúng tôi chỉ đến xem có học viên nào không thích ứng được tiết tấu của chúng tôi. Các bạn có thể rút lui bất cứ lúc nào."

Tất cả các học viên nổi giận, "Cô giáo Tiểu An, cô quá vô lý rồi đấy? Tuy "Giấc mơ ngôi sao" là công ty Hạ Hoa các cô tổ chức, nhưng các cô phải có trách nhiệm với học viên chúng tôi và khán giả chứ?

Chúng tôi cũng không phạm sai lầm, tại sao phải rút lui thi đấu?"

"Đúng vậy, nếu các người đã tuyển học viên quốc tế thì phải đối xử bình đẳng với tất cả chúng tôi chứ?

Sao nghệ sĩ Hạ Hoa có thể nhận được kịch bản trước, lần nào cũng đi trước chúng tôi một bước? Chẳng lẽ bọn họ đoàn kết với nhau thật?

Cô giáo Tiểu An, cô làm chương trình như vậy thật vô nghĩa.

Còn nữa nếu là tuyển nhận học viên, tại sao lại không sắp xếp chương trình học cho chúng tôi, sợ chúng ta vượt qua nghệ sĩ Hạ Hoa sao?"

Mọi người mỗi người một câu ầm ĩ lên, từng chữ đều là chất vấn An Tri Hạ.

An Tri Hạ cũng không nói gì, lẳng lặng nghe bọn họ làm loạn.

"Cô giáo Tiểu An, cô không có gì để nói với chúng tôi sao?" Náo loạn nửa ngày, bọn họ dần dần bình tĩnh lại, bất mãn hỏi An Tri Hạ.

"Làm thế nào các bạn mới có thể tin các nghệ sĩ Hạ Hoa không nhận được kịch bản, sự đoàn kết của bọn họ cũng chỉ là tình bạn sâu sắc giữa đồng nghiệp được tích lũy qua quá trình rèn luyện hàng ngày?"

Mọi người liếc nhau, vẫn là người đàn ông tóc nâu đỏ cố gắng kiềm chế kích động, "Cô giáo Tiểu An, các cô đã tổ chức "Giấc mơ ngôi sao", vậy phải đảm bảo tính công bằng cho chương trình.

Thật ra thì không khó, để chúng tôi và nghệ sĩ Hạ Hoa tranh tài riêng rồi tái hợp trong vòng chung kết.

Dù sao chúng tôi không biết nghệ sĩ Hạ Hoa có lấy được kịch bản hay không, cũng không thể chứng minh được, vì vậy tốt nhất nên chia cuộc thi thành hai nhóm, điều này sẽ công bằng cho mọi người.

Đến vòng chung kết, các học viên đều rất có năng lực, kết quả của cuộc thi đã không còn được quyết định bằng việc họ có nhận kịch bản hay không nữa!"

Quan trọng hơn là cắt đứt sự đoàn kết của nghệ sĩ Hạ Hoa, để cho bọn họ tự giết lẫn nhau, trở mặt thành thù, nhất định cực kỳ thú vị!

Lúc đó anh ta muốn xem nghệ sĩ Hạ Hoa còn có mỹ đức tốt đẹp gì không.

An Tri Hạ nhướng mày, "Được, còn yêu cầu gì thì cứ nói ra."

Các học viên nhìn nhau. Bọn họ đương nhiên có rất nhiều yêu cầu, nhưng có thể thống nhất ý kiến mà hợp lý chỉ có hai ba loại mà thôi.

"Cô giáo Tiểu An, chương trình ghi hình đều là ở mấy phố Hạ Hoa, bản thân môi trường này đã rất có tác dụng đối với các nghệ sĩ Hạ Hoa.

Vì vậy, tôi đề xuất tăng thêm 30% điểm cho tất cả các nghệ sĩ ngoài Hạ Hoa, để tránh khoảng cách do ảnh hưởng này gây ra!"

Bọn họ nhao nhao gật đầu, "Đúng vậy, chủ quán trên đường Hạ Hoa đều biết tiếng Hạ Hoa, đặc biệt có lợi đối với nghệ sĩ trong nước các người. Hơn nữa nghệ sĩ Hạ Hoa cũng hiểu rất rõ văn hóa của mình, hơn hẳn những người ngoài như chúng tôi.

Cần phải có thêm điểm, nếu không sẽ không công bằng!"

Bình Luận (0)
Comment