Mặc dù chỉ là một ngày ngắn ngủi nhưng nhiều người trong số họ đã trở thành những nhân vật quan trọng như lãnh đạo nhóm.
Một cô gái tóc vàng khoanh tay bước tới.
Cô ta cao hơn An Tri Hạ chừng mười cm, "Cô giáo Tiểu An, sự thật đã rõ ràng, có muốn thì cũng không thể phủ nhận được..
Nếu như các cô không chột dạ, vậy thì hãy thỏa mãn mấy điều kiện này của chúng tôi.
Dù sao "Giấc mơ ngôi sao" là công ty giải trí quốc tế Hạ Hoa các cô sản xuất, còn sợ không nâng được mấy siêu sao quốc tế sao? Cần gì vì những người nhỏ bé này mà giẫm đạp quy tắc, coi những nghệ sĩ mộ danh cô mà đến như chúng tôi làm nền?
Khán giả cũng không phải kẻ ngốc, còn nhìn không ra sao?"
An Tri Hạ cười nhẹ, khẽ thở dài, "Sự thật rõ ràng như thế nào?
Tôi nghĩ bạn có thể là một nghệ sĩ xuất sắc, nhưng không phải là một doanh nhân có năng lực.
Đúng, "Giấc mơ ngôi sao" là công ty giải trí quốc tế Hạ Hoa chúng tôi chủ trì, nhưng chương trình này sản xuất vì cái gì?"
"Đương nhiên là giống 'Kế hoạch ngôi sao' nhằm sản xuất hàng loạt nghệ sĩ cấp bậc siêu sao, mấy thông cáo của một nghệ sĩ là đủ để công ty các cô sản xuất trong vài năm đi?
Nhưng mà, người Hạ Hoa các cô thật sự rất giỏi ở phương diện sao chép.
Không phải ngành nào cô cũng có thể làm, cũng không thể kiếm được nhiều tiền như cô nghĩ.
Nếu chương trình không công bằng và khách quan, sẽ không thể đạt được hiệu quả như mong muốn.
Cô giáo Tiểu An, nếu như cô thực sự muốn tạo thu nhập cho công ty, hãy để chúng tôi và nghệ sĩ Hạ Hoa xuất phát trước, đỡ phải trì hoãn thời gian, lãng phí tình cảm lẫn nhau!"
An Tri Hạ vẫn cười khẽ lắc đầu: "Giết gà lấy trứng chưa bao giờ nằm trong phạm vi cân nhắc của tôi.
'Kế hoạch ngôi sao là sân khấu dành cho các bạn và cả những nghệ sĩ Hạ Hoa, chờ đợi cơ hội được bay lên bầu trời. Nhưng tôi là bà chủ, vì lợi ích của công ty và đất nước, tôi phải làm xa hơn những gì các bạn nghĩ đến.
Làm thế nào để trò chơi mang lại lợi ích lớn hơn chứ không chỉ là tiền bạc và danh vọng!
Để bồi dưỡng thêm nhiều nghệ sĩ Hạ Hoa, vậy bản thân họ cũng phải có năng lực, may mắn và chăm chỉ.
Mà các cô cũng ký hợp đồng với chúng tôi, nếu đã đi đến cuối cùng thì đều phải hoàn thành mười thông cáo mới tính là thực hiện xong hợp đồng.
Cho nên đối với tôi mà nói, giá trị của các bạn và nghệ sĩ Hạ Hoa là giống nhau.
Hơn nữa các bạn cạnh tranh càng gay gắt thì chương trình càng thú vị và lợi nhuận của chúng tôi sẽ càng lớn!"
Mọi người trầm mặc, quả thật, đối với doanh nhân mà nói, kiếm tiền như thế nào cũng đâu quan tâm đến cảm xúc của nhân viên? Mà bọn họ cũng chỉ là một trong những công cụ kiếm tiền của người ta, vì lợi ích lớn nhất, tự nhiên sẽ không đặt ra quá nhiều trở ngại.
"Nhưng, tại sao các nghệ sĩ Hạ Hoa lại đi trước chúng tôi?
"Bởi vì công ty chúng tôi có bầu không khí tốt, đào tạo tốt, cho phép đồng nghiệp cạnh tranh, nhưng không cho phép cạnh tranh ác ý. Thay vì nhìn chằm chằm vào người khác, thà dành thời gian hoàn thiện bản thân. Thực lực là cơ sở duy nhất để bạn lên tiếng!
Giới giải trí có quá nhiều cám dỗ, chỉ có kiên trì với mục đích ban đầu thì bạn mới có động lực tiếp tục leo lên.
Nếu không bị thế giới kỳ quái mê hoặc, ngần ngại tiến về phía trước, con đường sự nghiệp của các bạn cũng sẽ không thay đổi nhiều."
Ánh mắt An Tri Hạ trong suốt, cuối cùng đã có thể nói với thế giới về khát vọng của mình đối với ngành giải trí thông qua màn hình nhỏ: "Tôi nghĩ nhiều bạn bước vào giới này, chủ yếu là vì ước mơ, phải không?"