Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 411

Chương 411 - Chương 411 -

Nhà họ Bạch vốn rất sĩ diện nhưng bọn họ giả vờ hào phóng vô cùng khôn khéo, hiện giờ bọn họ là người tổ chức tiệc nhưng người nhà họ Phòng mới nhận tiền, sau đó mới trích phần trăm lợi nhuận.

Ông cụ Bạch ấn ngực, chỉ vào hai đứa con trai của mình, thở gấp một hơi, nghiến răng nghiến lợi nói nhỏ: "Chúng mày đúng là con cháu tốt nhà họ Bạch! Đây có phải là tiệc mừng thọ đâu, rõ ràng là muốn cắt thịt, muốn mạng ông già này mà!"

Trên mặt anh ta còn mang theo ý cười, nghe mọi người khen anh ta hào phóng nói, anh ta càng tỏ vẻ không thèm để ý, tỏ vẻ nhà mình có tiền.

Cả người Bạch Lương Hiên ủ rũ, hóa ra anh ta bị An Tri Hạ và Phòng Thế Khôn tính kế. Nếu không phải một người cho gợi ý, một người cho anh ta mượn phần thưởng làm màu thì hôm nay bọn họ sẽ không thất thoát ba trăm nghìn đồng tiền! Như này chẳng khác nào tiền vào túi nhà họ Phòng rồi lại ném ra ngoài mà.

Bạch Lương Quế thở sâu một hơi, cười nhỏ giọng trấn an ông lão: "Cha, đồng chí An Tri Hạ có tài văn chương, rất nhanh có thể kiếm tiền về. Cha cứ nhìn đoàn trưởng Thư kiếm được bao nhiêu tiền từ khả năng của cô ấy đi là biết, trong nhà cô ta có không ít tranh vẽ quý hiếm đó!"

Ngoại trừ việc chấp nhận thì bọn họ còn có thể làm gì đây? Về sau bọn họ sẽ không hào phóng như thế này nữa, không để người ngoài có cơ hội lợi dụng được nữa!

Mọi người di chuyển đến nơi tổ chức yến hội, đám tiểu bối bắt đầu tặng quà cho ông cụ Bạch. Vốn dĩ không có gì nhiều để xem nhưng Bạch Quân Nhã đột nhiên kính tặng một chiếc đồng hồ nhập khẩu trị giá 500 đồng.

An Tri Hạ vươn đầu nhìn xem, âm thanh không lớn không nhỏ mà nói: "Cháu gái nhà này không hiểu chuyện à, tiệc mừng thọ của ông, tặng gì không tặng sao lại tặng đồng hồ chứ?"

Ông cụ Bạch thiếu chút nữa cạn sạch không khí, ngất xỉu ngay tại chỗ.

Bạch Quân Nhã đón nhận ánh mắt kỳ quái của mọi người, gương mặt nóng rát cũng cảm thấy món quà nóng đến phỏng tay, nghiến răng nghiến lợi nhìn An Tri Hạ. Bà ta là con gái nhà họ Bạch, về sau lại gả cho con trai nhà họ Phòng, sinh một lần đã được con trai, ai bảo số mệnh bà ta không tốt chứ?

Chẳng sợ sau này nhà họ Phòng dần suy tàn, bà ta vẫn là con dâu nhà bọn họ, không có vấn đề gì. Nhưng An Tri Hạ, con quỷ yêu tinh này khiến bà ta mệt lử, hiện tại còn thể hiện trước mặt bao nhiêu người.

"Đây là đồng hồ! Không phải đồng hồ để bàn hay là đồng hồ treo tường đâu!" Bạch Quân Nhã cắn răng từng câu từng chữ giải thích.

"Sai." An Tri Hạ lắc đầu: "Đồng hổ chỉ phút giây, kim loại đặc chế thành một loại đồ trống rỗng, khi gõ phát ra tiếng động, cũng có công cụ đếm ngược giờ để chỉ thời gian, dựa theo cách nói của bà, đồng hồ không phải đồng hồ, cơm Tây không phải là cơm? Nếu là máy móc bình thường thì thôi nhưng đồng hồ trong tay bà có hai chức năng, có thể báo giờ thông qua âm thanh, vì sao lại không phải là đồng hồ?"

Trong lòng mọi người càng tán đồng, liên tục gật đầu phụ họa.

"Đủ rồi, Bạch Quân Nhã, tâm ý của con, ông xin nhận." Ông cụ Bạch gắng gượng nở nụ cười: "Hôm nay lão Bạch cảm ơn các vị lãnh đạo, đồng chí đã tới tham gia buổi triển lãm này, các vị cứ ở lại dùng cơm, có chỗ nào không chu toàn mong các vị bao dung."

Có nhạc đệm lót đường, nhà họ Bạch cũng không muốn tổ chức buổi tiệc thêm nữa, khách mời ăn vài món điểm tâm, bàn tán sôi nổi vội vàng rời đi. Mà An Tri Hạ ngồi trên chiếc xe của bách hóa Đại Lâu, mang theo một xe chiến lợi phẩm về nhà.

Tới đầu hẻm, An Tri Thu và Phương Hồng Diệp đã chờ sẵn.

Theo sau xe tải là vợ chồng Lý Hán Khiêm, thấy thế mới lên tiếng gọi nhờ tài xế đưa họ về nhà.

"Anh trai, chị dâu, nhanh đến giúp em thu dọn đồ nào." An Tri Hạ nhảy xuống xe, cho tài xế năm đồng, bốn người đi qua đi lại phải hơn mười lần mới dọn dẹp xong xuôi.

Sau khi tiễn tài xế đi, An Tri Thu và Phương Hồng Diệp nhìn căn nhà đã chất đầy đồ: "Em gái à, em tham gia tiệc thật không đấy? Không phải đi cướp bóc?"

Bình Luận (0)
Comment