Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 425

Chương 425 - Chương 425 -

Với thân phận là một học sinh trung học, Phương Hồng Diệp nghiêm túc hơn trước, khi đi làm, cô ấy luôn mang theo một cuốn sách dày cộp để học thuộc lòng do An Tri Hạ cắt khâu may vá, trong đó bao gồm các công thức toán học, vật lý, hóa học, các bài thơ cổ, ngữ pháp Tiếng Anh, từ vựng, những bài thơ hay,... do bản thân cô ấy sửa chữa ghi chép lại.

Buổi tối, cô ấy cùng An Tri Thu củng cố kiến thức cấp hai, bắt đầu học một cách nghiêm túc, có hệ thống từ thấp đến cao. An Tri Thu vui vẻ làm gia sư cho cô ấy, cặp vợ chồng son ngọt ngào cùng nhau học tập.

Về phía An Tri Hạ, cô tiếp tục hoàn thành chương trình, mặc dù hợp tác cùng với nhà họ Bạch, nhưng người được hưởng lợi từ chương trình thực sự là những người dân ở kinh đô, thậm chí là toàn bộ khán giả cả nước. Chỉ cần cô kiểm soát được tần suất cập nhật các chương trình của đoàn biểu diễn Hoa Thắng, tiếp tục đóng góp cho các đoàn biểu diễn khác, đoàn biểu diễn văn hóa nghệ thuật ở kinh đô sẽ giống như trăm hoa đua nở vào mùa hè, mỗi bông hoa đều có những đặc điểm và ưu điểm riêng, chứ không giống như một số người khác, nếu đối mặt với tình trạng này sẽ có nguy cơ bị phá sản.

Khi đó lợi thế của đoàn biểu diễn Hoa Thắng và đoàn biểu diễn Vĩnh Nghệ sẽ không quá rõ ràng, kế hoạch thu được lợi nhuận khổng lồ từ cô của nhà họ Bạch tất nhiên sẽ phá sản.

An Tri Thu vừa mới giúp Phương Hồng Diệp giải thích xong một công thức, nhìn thấy em gái mình buông bút xuống, liền cúi người thấp giọng nói: "Hạ Hạ, anh biết thành tích học tập của em không tồi, nhưng học tập là một quá trình tích lũy theo thời gian. Em luôn bận rộn viết chương trình, đặt việc học tập sang một bên. Chờ đến lúc kỳ thi tuyển sinh đại học sắp diễn ra, cho dù em có ôm chân Phật thì cũng không đậu được."

"Anh, trong lòng em hiểu rõ, đợi thời gian bận rộn này qua đi, em nhất định sẽ tham gia nhóm học tập của anh." An Tri Hạ cười nói: "Em có đầu óc rất tốt, nhớ cũng rất nhanh, sẽ sớm theo kịp được tiến độ học tập của mọi người." Hơn nữa, vẫn còn bốn năm nữa nên cô không hề hoảng sợ.

An Tri Thu gật đầu, lấy quyển sách nhỏ mà em gái đã cắt khâu may vá ra, vùi đầu ghi chép. Chờ thời điểm nghỉ ngơi lúc mười giờ, anh ấy nhét tập sách vào tay em gái của mình.

"Khi nào có thời gian hãy xem qua, mỗi ngày dành ra một ít thời gian để học thuộc lòng. Từ giờ trở đi, mỗi tuần anh sẽ chép lại một phần cho em, anh muốn em phải đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ này một cách có chất lượng được không?"

Chữ viết của An Tri Thu cũng rất đẹp, nét ngang và dọc đều giống như in từ trong sách ra, nhưng khác một chỗ là trông có vẻ tự do và phóng khoáng hơn.

Trên sách anh ấy dùng ba màu bút đỏ, xanh, đen để ghi chép những kiến thức phần một trong từng môn của cấp hai một cách có trật tự, những điểm quan trọng cũng được đánh dấu rõ ràng, cực kỳ giống cuốn sách ghi chép của học giả số một được thế hệ sau tôn sùng ca ngợi.

An Tri Hạ gật đầu, trên môi nở nụ cười ấm áp: "Hoàn thành xong có phần thưởng gì không?"

An Tri Thu tức giận búng nhẹ vầng trán mịn màng của cô: "Em muốn khen thưởng cái gì? Em học cho anh à? Kêu em học để em có được kiến thức trong đầu, lại đến tìm anh để đòi phần thưởng? Muốn làm phản sao?"

Cô xoa trán, bất mãn lẩm bẩm: "Anh và chị dâu còn phải thân mật..."

Lời vừa nói ra, An Chí Thu lập tức che miệng lại cô lại, quay đầu đối diện với khuôn mặt đỏ bừng của Hồng Diệp, ngượng ngùng hét vào mặt An Tri Hạ: "An Tri Hạ, gan của em lớn lên rồi đúng không?!"

Cô cười ha ha ôm đồ đạc trong tay rút lui: "Anh, chị dâu, đừng chỉ lo chuyện học hành, anh chị phải sinh cho em một đứa cháu càng sớm càng tốt. Trong nhà chỉ có ba người lớn thôi thì rất quạnh quẽ, ăn không ngon ngủ không yên, đến cả việc kiếm tiền em cũng không còn cảm thấy vui vẻ nữa."

Bình Luận (0)
Comment