"Chúng tôi sẵn sàng có chơi có chịu không được sao? Nếu cô lo lắng, chúng ta sẽ ký một thỏa thuận bằng văn bản!" Mọi người có phần phấn khích, trong lòng họ đinh ninh kênh nước ngoài là kiểu đầu voi đuôi chuột, bên mình sẽ thắng chắc, nên họ không hề lo lắng sẽ nhận kết quả thua.
"Đúng, chúng tôi không cần tiền thưởng một năm, thế nào, có dám ký hay không?"
An Tri Hạ liếc mắt nhìn mấy người đó một cái: "Đây là lần đầu tiên tôi thấy có người hào hứng đưa bản thân cho người khác làm thịt thế này. Nếu tôi không kí thì đúng là ngu ngốc, đem tiền ra đi nào. Mà, tôi cũng có một vài yêu cầu."
"Cô cứ việc nói!"
"Thứ nhất, hợp đồng phải chính quy, ghi rõ ràng và được các giám đốc đồng ý ký kết; Thứ hai, tôi muốn thêm một điều, nếu nhóm kênh nước ngoài giành chiến thắng, thì khu vực làm việc của chúng tôi phải chuyển từ tầng sáu đến tầng hai; Thứ ba, cuộc thi phải công bằng, tôi đồng ý với việc bên anh ra câu hỏi, nhưng phải thăm dò ý kiến rộng rãi của đám đông, không thể có hoạt động ngầm!" An Tri Hạ trầm tư nói.
Mọi người không ai dị nghị, muốn thừa dịp rèn sắt khi còn nóng mà cùng nhau tới văn phòng của trưởng đài, mặt khác cũng phái người đi tìm các phó trưởng đài.
Tổ trưởng đài số một quay về rất nhanh, anh ta thay thay lại quần áo rồi cùng các trưởng đài khác chạy tới, trên đường đi đã thuyết phục được bọn họ chấp thuận.
Tới cửa văn phòng, trưởng đài nhìn đám người chen chúc chật chội, tầm mắt dừng lại trên gương mặt thản nhiên lại đặc biệt tinh xảo của An Tri Hạ, ông ta khẽ thở dài nói: "Chủ nhiệm Tiểu An, cô đừng hành động theo cảm tính, trận thi thố này chỉ là một phương thức giao lưu giữa nhân viên, không phải để hơn thua.
Tôi biết để có thể lấy được những thiết bị tốt như vậy, cô tốn không ít công sức, nhưng nếu mang chúng ra ngoài, cô có thể gánh vác hậu quả này sao?"
Con ngươi lạnh lùng của An Tri Hạ nhìn về phía ông ta, khóe môi khẽ cong lên: "Trưởng đài, bây giờ tôi muốn rời khỏi đây còn kịp không?"
"Chủ nhiệm Tiểu An, nếu cô đã trở thành chủ nhiệm, vậy thì phải chịu trách nhiệm, sao có thể nói chuyện như giỡn chơi thế..." Một phó trưởng đài nhíu mày mở miệng nói, bị trưởng đài ho khan cắt đứt.
"Quên đi, tuy chúng ta là trưởng đài nhưng chỉ quản lý hành chính, chịu trách nhiệm truyền đạt, còn những việc liên quan đến chuyên môn này thì xen vào không được. Nếu mọi người đã âm thầm bàn bạc xong, vậy thì cứ ký thoả thuận đi." Sắc mặt trưởng đài không tốt cho lắm nói, vừa nói vừa lấy chìa khóa ra mở cửa.
Khóe môi An Tri Hạ không che giấu ý cười trào phúng, muốn chiếm lợi ích còn bày đặt giả vờ lương thiện, làm gì có chuyện tự nhiên lại tốt như vậy? Từ trước đến giờ cô chưa từng tin ai ngoài gia đình mình.
Bởi vì hai bên đã thương lượng xong, cho nên để Thiệu Đồng Phong chấp bút, viết ra từng ý dựa trên nội dung hiệp định, hai bên thay phiên nhau bổ sung vài câu sau đó sao chép thành ba phần, hai bên thi đấu và các trưởng đài cùng ký tên, mỗi người giữ lại một phần, lúc này mọi người mới mang tâm trạng vui vẻ rời đi.
Ra khỏi cửa, nhân viên kênh nước ngoài xem thời gian không còn sớm, họ không trở về ký túc xá nữa mà vây quanh An Tri Hạ cùng nhau trở về tầng sáu.
Cô tập trung mọi người trong phòng họp nhỏ, dò xét biểu hiện của mọi người, cười nhẹ nói: "Mọi người có trách tôi khi tự biên tự diễn như thế không?"
Mọi người đều lắc đầu: "Cô giáo Tiểu An, chúng tôi rất phục cô, cô nói thế nào, chúng tôi sẽ làm như thế ấy. Và cũng tin rằng chúng ta sẽ giành chiến thắng!" Vạn Hào Sinh kiên định nói.