Chị Quan bị nói đến á khẩu, không trả lời được, nhưng dựa theo cách nói của An Tri Hạ thì tỷ lệ thắng của bọn họ không quá cao. Bọn họ quả thật đã thấy hàng xóm và người trong nhà cực kỳ thích xem kênh nước ngoài.
Hiện tại, mấy kênh giải trí dành cho dân chúng quá ít, cũng quá đơn điệu, cho nên, khi có một chút thay đổi, cũng như giọt nước rơi vào trong chảo dầu sôi, dầu văng tung tóe khắp nơi, sóng sánh rung động.
An Tri Hạ khẽ cười nói: "Thật ra, chúng ta đều là người cùng một đài truyền hình, sau này còn cùng nhau xây dựng, tổ chức đài truyền hình quốc gia, vì tổ quốc mà cống hiến. Thỏa thuận được ký kết là việc hai bên đánh cược với nhau một lần, chứ không phải để cho tập thể mất đi sự đoàn kết. Nếu không thì, chúng ta bỏ qua thỏa thuận kia đi, nhưng mà tôi có một yêu cầu. Bởi vì tổ sản xuất của kênh nước ngoài mỗi ngày đều phải đi ra ngoài quay chụp, cho nên có thể chuyển đội của chúng tôi đến tầng hai để tiết kiệm thời gian ra vào được không? Tuy tầng sáu có hơi cao, nhưng mà phòng phát sóng đã được chúng tôi tân trang lại một lần, mấy người cũng không phải chịu thiệt."
Tâm trạng buồn bực của mọi người nhanh chóng không còn, đều gật đầu nhẹ nhàng đồng ý. Chỉ có chị Quan và một vài người còn lại lại không nghĩ như vậy, tiếng cười nhạo vang lên: "An Tri Hạ, cô đừng nghĩ rằng tất cả mọi người đều là đồ ngốc. Nếu mấy người có thể thắng, phần thưởng là ngôi nhà với ba phòng ngủ hơn trăm mét vuông, điều kiện tốt như vậy, ai mà muốn từ bỏ cơ chứ? Hơn nữa sau khi xuất hiện người phá rối, có thể nói mấy người với những tổ khác của chúng ta đã xảy ra xung đột, tranh chấp với nhau như nước với lửa, trừ nhóm lãnh đạo ra, có bao nhiêu người sẽ từ bỏ lợi ích lớn như vậy, chỉ để đổi lấy cái danh rộng lượng sao?
A, chỉ có thể nói là vì các người không thể chịu thua!"
Cô ta vừa nói xong, mọi người bắt đầu sôi nổi lên hẳn.
Đúng vậy, bọn họ đã bị khí thế của tổ kênh nước ngoài dọa sợ, ai thắng ai thua còn chưa chắc mà. Bọn họ đã ở đài truyền hình hơn mười mấy năm, thuần thục nghiệp vụ, lại chuyên nghiệp, sao có thể vừa mới bắt đầu lại bị tổ kênh nước ngoài chèn ép được?
Bọn họ nhớ lại dụng cụ tinh vi sang quý kia, bất kể xử lý như thế nào, bọn họ đều sẽ có được một khoản kha khá.
Chủ yếu là bọn họ không tin có người có thể chống cự lại sự hấp dẫn của căn hộ hơn trăm mét kia. Cho nên, người thông minh như An Tri Hạ, chắc chắn đã đoán trước được tổ kênh nước ngoài sẽ thua trong lần đánh cược này, nên cố ý nói những lời kia, vừa giữ được những dụng cụ tốt, vừa đem về tiếng thơm cho mình!
An Tri Hạ bất lực, khẽ thở dài nói: "Vậy là mấy người quyết định tiếp tục kiên trì thực hiện phần thỏa thuận này đúng không?"
"Tiếp tục!" Tổ trưởng của đài số 4 tranh trước chị Quan nói: "Thiết bị của tổ sản xuất kênh của chúng tôi đều đã cũ hết rồi, đáng ra nên được đổi mới một lần, nếu mà đồng chí tiểu An đã cho chúng tôi một cơ hội này, sao chúng tôi có thể từ chối được?"
"Đúng vậy, chưa đến cuối cùng, không ai biết được kết quả, tệ lắm thì chúng tôi bắt đầu lại từ đầu, dù sao diện tích khu nhà mà tổ chức phân cho chúng tôi cũng đủ. Rất nhanh là đến đợt chia phòng mới, hơn nữa, hai ký túc xá một người ở bên kia, vẫn còn hơn một nửa số phòng chưa có người mà." Tổ trưởng nhà đài số 3 khẽ cắn môi đắn đo, cũng tỏ thái độ.
Dần dần, càng nhiều người quay đầu, hào hứng tỏ vẻ sẽ tiếp tục thực hiện thỏa thuận, không nên để dáng vẻ giả nhân giả nghĩa, ngoài mạnh trong yếu của An Tri Hạ lừa gạt.
Đến nhóm trưởng đài cũng gật đầu nói: "Chủ nhiệm tiểu An, mọi người đều là người trưởng thành, đều tự chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình. Nếu bọn họ đã kiên quyết muốn tiếp tục thỏa thuận thì chúng ta cũng không nên ngăn cản. Để cho bọn họ được nhìn thấy thực lực của tổ kênh nước ngoài, sau này, lúc mọi người có gặp nhau nói chuyện, cũng có thứ tự trước sau rõ ràng."